Polaroid
*Danh ngôn tình yêu:
18:22 - 20/05/2015


Khi đó tôi là một học sinh mới, luôn bị mọi người trêu chọc, nhưng tôi đều nói là không có, tôi cũng không khóc nữa bởi vì tôi cũng đã hứa với Mạnh Long là sẽ không khóc. Lần đầu tiên tôi khóc sau ngần ấy năm là khi thấy anh bị đánh ngất xỉu trong căn nhà hoang đó…
Hắn đứng lại làm cho nó cũng đứng lại theo.Nãy giờ hắn vẫn lắng nghe câu chuyện của nó mà cảm thấy tim mình đau nhnh đau nhói. Hắn xoay người nó đối diện với mình rồi đưa tay lau nước mắt cho nó, nhìn nó và nói:
–Vậy thì từ bây giờ cô cũng không được khóc, bởi vì tôi sẽ bảo vệ cô!
Hắn nhìn nó như để khẳng định lại câu nói của mình. Nó nhìn hắn rồi khẽ mỉm cười gật đầu. Lúc này hắn đang ôm nó trong vòng tay vững chãi của mình, nó cảm thấy tim mình như được sưởi ấm, cảm giác an toàn khi ở bên hắn lúc này liệu có phải là mơ?
–Vậy….nếu một ngày tất cả mọi người đều quay lưng lại với tôi thì anh có giống như những người đó, quay lưng bỏ mặc tôi không? –nó hỏi khi cả hai đang đi bộ về.
–Tại sao lại hỏi vậy? -hắn không trả lời mà hỏi lại.
–Bởi vì tôi rất sợ. Sợ cái cảm giác bị người khác bỏ lại! – nó nói, giọng buồn buồn.
–Vậy thì đến lúc đó tôi sẽ ở bên cạnh bảo vệ cô, được chứ?
Nó không trả lời, luồn bàn tay nhỏ vào tay hắn để cho hắn nắm chặt. Như vậy nó sẽ cảm thấy an toàn hơn, nó sẽ không có cảm giác mình là người thay thế của Bảo Ngọc…
Khi nó và hắn về tới nơi thì mọi người đã về hết, chỉ còn Anh Kiệt, Khương Duy, Mạnh Long, Bảo Ngọc và Quốc Hạo thì vừa về. Mạnh Long thấy nó liền chạy lại hỏi han cứ như là nó vừa bị bắt cóc không bằng. Cuối cùng khi thấy nó không sao thì Mạnh Long mới buông tha cho nó và cả đám mới về được. Kết thúc một ngày dài mệt mỏi nhưng cũng nhiều ngọt ngào!Chap 21: Sinh nhật


Thấm thoắt đã đến tháng 3, tháng đánh dấu tuổi mới của nó.
Những ngày đầu tháng 3 nó và hắn đều phải chuyên tâm học để chuẩn bị cho bài kiểm tra giữa học kì 2. Những bài kiểm tra trôi qua với kết quả tạm ổn, nó và Quân liên lạc bình thường với nhau vì Quân phải đi công tác cùng ba của Quân. Nhà Quân cũng có một công ty lớn nên khi ở quê thì không sao, nhưng một khi Quân đã về đây thì tất nhiên phải phụ giúp. Điều nó thấy lạ là trước đây mặc dù ba Quân đã khuyên Quân về rất nhiều lần nhưng Quân không chịu, vậy mà tự nhiên Quân lại chịu về khiến nó thấy rất ngạc nhiên.
Hôm nay hắn ra ngoài từ sáng sớm, bảo nó ở nhà sẽ có người đem đồ ăn tới, tối hắn sẽ về. Đang nằm trong phòng đọc conan thì nghe tiếng chuông cửa. Trước giờ căn nhà này làm gì có ai bấm chuông vì hắn và nó đều có mật khẩu cửa, vì vậy nó rất ngạc nhiên.
–Ai vậy ạ? – Nó đứng ở trong nhìn ra ngoài, một người phụ nữ đứng bên cạnh 2 người vệ sĩ, đằng sau là một chiếc limo đen.
“ Giọng con gái? Thằng Phong bữa nay lại đưa con gái về nhà sao?”
–Tôi là mẹ của Thiên Phong!
–Cô là mẹ của Thiên Phong? Xin mời cô vào ạ!- nó hoảng hồn, vội vàng mở cửa.
Bà Kim Lan- mẹ hắn bước vào. Nó liền mời bà ấy ngồi và chạy đi rót nước.
–Mời cô uống nước! Trong nhà chỉ có sữa và nước cam nên cháu đã lấy nước cam, không biết cô c có dùng được không ạ?
–Được rồi, ngồi xuống đi!
–Vâng ạ! À, có cần cháu gọi điện thoại cho Thiên Phong về cho cô gặp không ạ? Anh ấy đi ra ngoài từ sáng rồi. –nó ngồi xuống rồi hỏi.
–Không cần, tôi muốn nói chuyện với cô! –bà Kim Lan nhìn nó bằng ánh mắt sắc lạnh làm cho nó cảm thấy hơi sợ.
–Vâng! Có gì cô cứ nói ạ!
–Trước hết, tôi muốn biết cô là gì của nó?
–Dạ, cháu là….là… “nói gì bây giờ? Chẳng lẽ lại nói là bạn gái của hắn ta?”.
Nó còn chưa biết nên trả lời thế nào thì bà Kim Lan lại lên tiếng:
–Trước đây trong buổi tiệc kỉ niệm thành lập của tập đoàn nó đã công khai quan hệ với một cô gái, chẳng lẽ đó là cô?
–Chuyện này…đúng là cháu ạ! –nó nhìn bà Kim Lan rồi trả lời, ở người này toát ra một thứ gì đó khiến người đối diện không thể thoải mái, càng không thể nói dối được.
–Vậy chắc cô cũng biết nó sẽ là người thừa kế tương lai của tập đoàn Black Star chứ?
–Vâng, cháu có biết!
–Thực ra cũng chưa chắc nó sẽ là người thừa kế…
“Cái gì thế này? Vừa nãy bà ấy vừa bảo anh ta sẽ là người thừa kế, bây giờ lại nói chưa chắc là sao?”. Nó nhìn bà ta bắng cặp mắt khó hiểu.
–Bởi vì để được chọn nó phải nỗ lực rất nhiều, trải qua nhiều cuộc khảo sát của dòng họ. Đó là chưa kể bây giờ nó còn có một đối thủ khác, đó là Quốc Hạo. Cô cũng biết Quốc Hạo chứ? –nó khẽ gật đầu – Vì vậy, thời gian này nó phải chuyên tâm vào việc của công ty, cô ở cùng nó thì phải chăm sóc nó, đồng thời không được làm phiền nó. Cô hiểu chứ?
–Cháu hiểu! Cháu sẽ không làm phiền anh ấy.
–Vậy tốt! Tôi về đây!
Nói xong bà Kim Lan liền đứng dậy ra về. Nó tiễn bà ta ra cổng rồi đóng cửa.
“ Hóa ra trong mắt người khác, mình chính là thứ cản đường anh ta! Nếu không phải mình mà là Bảo Ngọc, bà ấy sẽ nói gì?”


Chiều.
“You always on my mine
All day just all the time
You everything to me
Đang ngồi học bài thì có điện thoại. Nó lấy điện thoại ra, “Kiều Anh is calling”
–Kiều Anh à, có chuyện gì vậy?
–Happy birthday to you, happybirthday to you. Happy birthday happy birthday, happy birthday to you. Linh Thư! Chúc mừng sinh nhật mày!
Nó chưa kịp nói gì đã nghe Kiều Anh cho nguyên một bài chúc mừng sinh nhật vào tai, ban đầu thì nó chẳng hiểu gì cả, đến khi nghe câu chúc của Kiều Anh nó mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật nó, ngày 22/3.
–Cảm ơn mày! Mày là người đầu tiên nhớ và chúc mừng sinh nhật tao năm nay đấy!
–Chứ gì nữa? Mà chẳng lẽ Quân lại không nhớ à?
–Ừm, không biết nữa! Mấy ngày nay cậu ấy bận lắm, chắc quên rồi!
–Không có đâu! Nếu không nhớ tao sẽ giết cậu ta.
Câu nói của Kiều Anh làm nó phì cười, con nhỏ này luôn biết làm người khác vui.
–Thôi không cần. Dù sao cũng cảm ơn mày, Kiều Anh!
–Nghe sướt mướt quá. Thôi tao cúp máy đây, nhường lại cho mấy ông tướng kia gọi điện cho mày nữa.
–Ừ, bye bye!
“Không biết anh ta có biết hôm nay là sinh nhật mình không?” “Mình ngốc quá! Ngay cả đến Quân cũng không nhớ thì làm sao anh ta biết được chứ!”-nó tự nghĩ rồi tự phủ định.
Suốt cả buổi chiều nó nghe điện thoại chúc mừng sinh nhật của hết đứa này đến đứa khác, Mạnh Long cũng gọi điện cho nó, nói là ngày mai sẽ đem quà đến cho nó vì hôm nay bận. Nhưng người cần nhất thì lại không thấy đâu.
King..coong…
Lại ai đến đây?
–Ai vậy ạ? -lần này nó rút kinh nghiệm nên mở cửa rồi mới hỏi, nếu không lại thất lễ với người lớn thì khổ....

• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online