– Bánh bao ở đây là số dách ! Bột bánh vừa trắng lại vừa thơm ! Cắn hơi dai dai … Nhân bánh vừa miệng … nói chung là … tuyệt vời !!!
Nghe Kiều Liên miêu tả , Tuyên Vỹ cứ nuốt nước miếng ừng ực ! Đến khí 5 chiếc bánh bao bốc hơi nghi ngút được đem ra thì …
Cả 2 thi nhau chén !!!
( tg : đôi này nghe vẻ tâm đầu ý hợp về khoản … ăn uống nhỉ ??? )
10 phút sau :
– Chủ quán !! Cho thêm 5 cái nữa !!!
Lần này là giọng Tuyên Vỹ dõng dạc . Không biết là do bánh bao ngon quá hay không phải trả tiền túi nên chàng trai họ Bạch ăn rất khí thế !
Quán này chủ yếu bán vào 2 thời điểm : Sáng và chiều tối ! Lúc Kiều Liên và Tuyên Vỹ bước vào quán cũng khá muộn rồi . Cũng vì bánh bao là thứ đồ ăn rất được ưa chuộng vào mùa rét nên quán rất nhanh hết hàng .
Ngày hôm nay cũng vậy ! Những vị khách vào sau Tuyên Vỹ và Kiều Liên đành phải thất vọng ra về . Vì số bánh bao cuối cùng đã được dọn ra trước mặt 2 bạn trẻ .
– Bán cho 3 cái bánh bao nhân đặc biệt !!!
Hai khách hàng nữa bước vào .
Đó là một đôi trai gái . Chàng trai mày rậm , mắt to trông cũng khá khôi ngô . Còn cô gái cũng rất xinh xắn . Tuy ăn mặc có phần hơi điệu đà … Trong quán lúc này đã sực nức mùi nước hoa …
Chủ quán vẻ mặt hết sức ái ngại . Miệng cười cầu tài :
– Xin lỗi hai vị ! Chúng tôi vừa hết hàng xong ! Quý khách chịu khó ngày mai quay lại vậy !!!
Cô gái ngoại hình thì xinh đẹp nhưng tính cách lại quá tệ . Cô ta bĩu môi :
– Cái gì ??? Ông có biết ông đang nói chuyện với ai không ??? Tinh Ánh Hồng này hạ cố đến mua bánh cho ông là đã vinh dự lắm rồi ! Ông dám bắt tôi đợi đến mai hả ???
Chủ quán có chút bực mình nhưng với loại khách này ông không dám đắc tội !
– Thì ra … là Tinh Tiểu thư ! Thất lễ ! Thất lễ !!! Xin tiểu thư bớt giận ! Quả thật là chúng tôi vừa hết hàng !
– Đủ rồi !!! Đừng có lải nhải nữa ! Một là ông đem bánh ra cho tôi ! Hai là tôi cho đàn em đập nát cái quán này ra ! Nghe rõ chưa ???
Cô gái trợn mắt quát .
Chủ quán mồ hôi vã ra như tắm . Gì chứ thói ngang ngược của vị Tinh tiểu thư này dân làm ăn buôn bán tất thảy đều biết tiếng . Chỉ vì cha cô ta là 1 nhân vật có thế lực trong giới xã hôi đen đất Hà Thành nên không ai dám đắc tội với cô ta … Được thể Tinh Ánh Hồng càng lộng hành . Cái gì cô ta đã muốn thì nhất định phải đạt được !!
Ông đúng là bị sao quả tạ chiếu mạng nên hôm nay mới gặp phải cô ta ta …
– Tinh tiểu thư ! Thế này … là làm khó cho chúng tôi quá !!
Cô gái cười nhạt :
– Chính ông tự làm khó mình đấy chứ ! Tôi đếm từ 1 đến 10 mà ông không mang bánh ra thì đừng có trách ! 1 … 2 …..
– Chuyện gì vậy ? bác Bảy !!!
Kiều Liên của chúng ta đang ăn bánh bao với Tuyên Vỹ ở bên trong thì thấy tiếng ồn ào liền bước ra .
Đập vào mắt cô là 1 đôi trai gái ăn mặc chải chuốt đang sừng sộ với chủ quán . Đằng sau lưng họ là một đám người mặt mũi dữ dằn .
Ánh mắt người chủ quán nhìn Kiều Liên lóe lên vài tia ấm áp rồi trở lại bình thường .
– Hạ tiểu thư ! Cô xem vị khách này làm khó chúng tôi quá ! Chúng tôi vừa bán hết bánh thì cô ấy tới đòi mua . Có phải chúng tôi không muốn bán cho cô ấy đâu … mà là lực bất tòng tâm !!
– Lải nhải nhiều quá ! Tụi bay đâu !!! Đập nát cái quán này cho tao …
Cô gái có tên Tinh Ánh Hồng thản nhiên ra lệnh . Dường như cái việc bẻ gẫy cần câu cơm của người khác với cô như trò chơi trẻ con vậy !
Đáng tiếc !!! Hôm nay cô đã gặp phải … Hạ Kiều Liên !!!
Chap 14 : 2 nàng tiểu thư !!!
– Gượm đã nào !!! Kiều Liên hắng giọng .
Tinh Ánh Hồng liếc người mới xuất hiện bằng ánh mắt sắc như … dao cạo râu .
Tất cả những đứa con gái đẹp hơn cô , cô đều … ghét ! Huống chi Kiều Liên của chúng ta quá rực rỡ . Nó lấn áp mất vẻ đẹp của Tinh Ánh Hồng .
– Cái gì ?????????????
Tinh Ánh Hồng hất mặt đầy trịch thượng .
Kiều Liên chưa vội trả lời . Cô săm soi , nhìn ngó Ánh Hồng như kiểu … mẹ chồng nhìn nàng dâu !
Nhìn ngó chán chê rồi Kiều Liên chép miệng lắc đầu .
– Chậc ! Chậc ! Tiếc quá ! Tiếc quá !!!
– Tiếc cái gì ??? Ánh Hồng ngơ ngác .
KIều Liên đột ngột mỉm cười . Giọng nói ngọt như … mía nướng .
– Trông cô em xinh đẹp là thế ! , ăn mặc sang trọng vậy mà lại không biết … Việt Ngữ !!! Thật đáng tiếc làm sao ! Người ta đã hết hàng vậy mà cứ gân cổ lên đòi cho bằng được . Không có lại đòi đập quán người ta … Ở đâu ra cái kiểu lạ đời vậy nhỉ ???
Mặt Ánh Hồng xám ngoét . Cô hét lên :
– Con ranh kia !!! Mày có biết Tinh Ánh Hồng này là ai không hả ???
– Biết chứ sao không ?? Cô là … Tinh Ánh Hồng chứ còn là ai ! Kiều Liên tỉnh bơ phán . Hít hít mấy cái rồi cô nhăn mũi .
– Khiếp !!! Mùi gì ghê thế nhỉ ??? Cứ như mùi chuột chù vậy …
Câu nói của Kiều Liên vừa dứt thì mặt Ánh Hồng chuyển sang màu đỏ bừng .
Nước hoa cô xức trên người là loại nước hoa hảo hạng của Pháp … vậy mà con ranh kia lại dám ví như mùi chuột chi chuột chù thì có đau không !!
Bọn đàn em của Ánh Hồng bịt miệng để khỏi phì cười . Chúng biết rõ cô chủ nhỏ vốn thích ăn diện và hay điệu đà quá lố . Như thứ nước hoa Pháp kia nếu chỉ xức một chút thì sẽ rất thơm và dễ chịu nhưng cô chủ lại rưới lên người hơi nhiều nên gây … phản tác dụng !!!
Dù thế cũng chẳng ai dám góp ý với Ánh Hồng bởi bản tính ngang ngược , đành hanh đã thành thần của cô chủ . Cô gái kia kể cũng to gan lớn mật khi dám chọc quê tiểu thư …
Điên tiết !!! Tinh Ánh Hồng nhào tới toan dở thói côn đồ . Vốn là con gái của một ông trùm xã hội đen nên võ công của Tinh Ánh Hồng khá giỏi . Cái tát của cô nếu trúng phải chắc cũng phải húp cháo cả tuần chứ chẳng chơi …
– Bốp !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nhanh như cắt ! Kiều Liên dơ tay lên đỡ . Cái tát bị gạt ra . Ngay tức khắc Ánh Hồng xoay người , chân trái vung lên cao đá thẳng vào cằm Kiều Liên …
Xui xẻo thay cho tiểu thư họ Tinh ! Hạ Kiều Liên không phải là người dễ bắt nạt . Trước đòn tấn công dồn dập của Ánh Hồng , cô chỉ cười khẩy rồi hóa giải hết !
– Bọn mày còn đứng đó làm gì ??? Xông vào thịt con bé này cho tao !!!
Ánh Hồng gào lên ra lệnh cho tụi đàn em .
Cục diện trận đấu chuẩn bị chuyển từ 1 chọi 1 sang … 1 đám oánh 1 người thì Tuyên Vỹ … lò dò bước ra .
– Chà !!! Đông vui nhộn nhịp quá nhỉ !!!
Bọn đàn em của Ánh Hồng nhìn thấy Tuyên Vỹ đồng loạt lùi lại . Vẻ mặt đầy kinh hãi . Chàng trai đi cùng Ánh Hồng thì lộ ra vẻ căm ghét rõ rệt . Chỉ duy có vị Tinh tiểu thư là chào đón sự xuất hiện này :
...