Hắn trợn mắt nhìn người đối diện .
Liệu có phải một trò trả thù mới của con bé không nhỉ ?? Bị mình ám quẻ trong giờ thi chắc nó phải căm mình lắm ! Sao lại có chuyện tìm mình hợp tác thế này ?
Nhưng trông con bé không có vẻ gì là dối trá . Hơn nữa muốn lừa gạt hắn con bé chưa đủ trình độ ! Gì thì gì hắn cũng có mấy năm kinh nghiệm chuyên tu " đào mỏ thần pháp " . Hắn không lừa người ta thì thôi chứ ai lừa nổi hắn ???
Hắn có gì phải sợ nào !!!
– OK ! Chúng ta vào nhà uống chén nước cho ấm bụng rồi bàn bạc cụ thể !
Hắn chợt nở một nụ cười tươi hết sức có thể ! Giọng nói không thể nào ngọt ngào hơn được nữa …
Thế là cả 2 sánh vai nhau đi vào căn hộ tập thể của Tuyên Vỹ ! Thái độ của cả 2 y như những người bạn lâu ngày gặp lại ! Ai mà tin được họ đã từng đánh nhau tơi bời khói lửa cơ chứ !!!
Tuyên Vỹ không hay biết rằng ! Chính quyết định ngày hôm nay đã làm thay đổi cuộc đời hắn ! Rẽ cuộc đời của chàng thiếu gia họ Bạch sang 1 trang hoàn toàn mới !
Có tình yêu … có nước mắt … có nụ cười … và có cả … đổ máu !!!
Ý định này nhen nhúm từ khá lâu . Lần thứ 3 gặp lại hắn Kiều Liên quyết định thực hiện .
Hắn có ngoại hình hoàn hảo . Cộng thêm tài nói dối trơn như mỡ hẳn sẽ biết cách đối phó với cha cô ! Vạn nhất có gì xảy ra một thân võ nghệ cũng có thể giúp hắn … chạy thoát !!!
Đã đến bước đường cùng rồi ! Không liều không được ! Không muốn trở thành cái bóng của tên Tưởng MInh Quân thì phải vậy thôi ! Dù cách này có hơi bá đạo một chút nhưng không sao …n to
Có
Ý
Hắn có
Đã
Kiều Liên này đành phải vì đại nghĩa diệt thân thôi !!!
( tg : ???? )
Cô ngửa mặt lên trời thì thầm :
– Cha ơi ! Đừng trách con nhé ! Con chỉ muốn tìm đường đi mới cho mình thôi …
Dường như rất đắc ý với mưu kế của mình , Kiều Liên ngửa mặt lên trời cười khoái trá :
– Tưởng Minh Quân ! Hãy đợi đấy !! Ka ! Ka ! Ka !!!!!!!!!!!!
………………………………………………………
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
…………………………………………………………..
– Ách xì ! Ách xì ! Ách xì !!!!
– Anh có sao không ??? Minh Quân ! Cẩn thận kẻo cảm lạnh …
Cô gái đang nằm trong lòng Minh Quân kéo chăn lên đắp cho anh ta !
Minh Quân vuốt ve bờ vai tròn lẳn !
Phù Dung đẹp thật !!!
Là một ca sĩ mới nổi , tuy giọng hát không lấy gì làm đặc biệt nhưng vẻ ngoài của Phù Dung thật sự rất mỹ lệ …
Một cô gái mỹ lệ như thế chủ động dâng hiến tình yêu chỉ có thằng ngu mới không tiếp nhận ! Đương nhiên !!! Minh Quân đâu có ngu … Anh quá khôn là đằng khác !!
Mỡ đến miệng mèo … mèo nào không đớp !!
Cả 2 trở thành tình nhân cũng được khoảng 6 tháng .
Phải nhả một món ngon như Phù Dung ra thì cũng hơi tiếc . Nhưng dù sao Minh Quân cũng đã có vợ chưa cưới ! Dây dưa lắm cẩn thận là đi tong …
– Anh … sắp lấy vợ rồi ! Chúng ta chia tay đi Phù Dung ! Căn hộ này cùng toàn bộ quà tặng em cứ giữ lại . Anh cũng mới tạo cho em một tài khoản ở NH …
Minh Quân hắng giọng .
Cô ca sĩ mới nổi đang cuộn tròn trong lòng người tình ngỡ ngàng ! Cái giọng trầm trầm đầy nam tính vẫn cuốn hút cô hôm nay nghe sao trống rỗng …
– Anh … nói gì vây ??? Em không hiểu ?? Chẳng phải chúng ta đang rất hạnh phúc sao ???
Minh Quân với bao thuốc trên bàn . Anh bật lửa rít một hơi rồi nhếch môi :
– Nói thẳng ra nhé ! Anh chán em rồi ! Hơn nữa anh không muốn bị mang tiếng trước khi làm đám cưới ! Nên tốt nhất là : chúng ta chia tay …
Chap 13: Quý ông Tuyên Vỹ !!!
Hạ Văn Vũ nhìn người đứng trước mặt . Đối diện với ánh mắt của ông hắn vẫn thản nhiên .
Ngoài Tưởng Minh Quân ra thì đây là người thứ 2 dám nhìn thẳng vào mắt ông .
Ông trùm trong giới buôn bán bất động sản gật gù . Kể ra thì con gái của ông cũng tinh mắt lắm chứ ! Chàng trai nó đưa về quả thực không hề thua kém Minh Quân …
Minh Quân đẹp trai theo kiểu nam tính , rắn rỏi thì chàng trai này lại có vẻ đẹp thư sinh hơn . Nhưng vẫn toát ra một khí chất đặc biệt ! Khí chất của bậc vương giả .
– Cậu muốn đạt được điều gì nhất ???
Hạ Văn Vũ đột ngột lên tiếng .
KHông chút chần chừ , chàng trai trả lời ngay ;
– Thiên hạ vô đối !!! Đứng trên tất cả !!!
( tg : té ghế !!!! )
– Thiên hạ vô đối ??? Thật nực cười !!! Cậu dựa vào cái gì mà dám nói thế ???
Hạ Văn Vũ bật cười .
– Dựa vào chính bản thân tôi !!!
Nghe câu nói đanh gọn của Tuyên Vỹ , Hạ Văn Vũ lắc đầu :
– Cậu … nếu không phải là vĩ nhân … thì là một thằng điên !!!
Sau khi hắn đi khỏi , cha của Kiều Liên khẽ mỉm cười . Ông như nhìn thấy hình ảnh của mình lúc còn trai trẻ …
– Sao rồi ??? Có ổn không ???
Tường cách âm nên Kiều Liên dù đứng ngay ngoài cửa cũng ko nghe được câu nào . Cô xoắn lấy hắn hỏi thăm dồn dập !
Tuyên Vỹ đang bận … lau mồ hôi cũng cố gắng làm hài lòng khách hàng :
– Có lẽ là ổn ! Tôi hi vọng thế …
Vế sau của câu trả lời khiến Kiều Liên mừng hụt . Cô phấp phỏng :
– Anh ko chắc chắn sao ???
– Không !!! Cô nghĩ qua mặt cha cô dễ lắm đấy ???
Hắn trợn mắt .
Kiều Liên gật gù . Cũng đúng thôi ! Papa là người cô sợ nhất trên đời này . Ông ấy đâu dễ bị lừa !!!
Tuyên Vỹ thoáng rùng mình . Hắn nhớ lại cái nhìn sắc lạnh như mãnh thú của ông ta mà phát hãi . Dù thuộc loại to gan lớn mật nhưng đứng trước người đàn ông đó hắn không khỏi nản lòng .
Ông ta có một khí chất rất đặc biệt . Chỉ có ở những ông trùm maphia …
– Bây giờ đã muộn rồi ! Giá mà có món gì nong nóng lót dạ nhỉ ???
Hắn gợi ý .
Kiều Liên bĩu môi . Chưa đâu vào đâu đã giở chứng !
Nhưng thôi !!! Cô cũng không phải người hẹp hòi gì ! Đãi hắn 1 bữa vậy !
– Đi theo tôi !!!
Chỉ chờ có thế , TUyên Vỹ liền nhẩy chân sáo theo Kiều Liên . Gì chứ cái trò ăn rồi người khác trả tiền là hắn rất khoái ….
– Ủa !! chúng ta đi đâu đây ??? Hắn hỏi .
– Thì cứ đi theo tôi thì biết ! Càm ràm mãi .. Tôi có đem anh đi bán đâu mà sợ !
( tg : lạy hồn !!! Ai mà bán nổi hắn cơ chứ ??? )
Kiều Liên đưa TuyênVỹ rẽ vào 1 ngõ hẻm . Mọi thứ ở đây cái gì cũng nhỏ xíu nhưng rất gọn gàng , sạch sẽ !
Cả 2 bước vào một quán ăn bầy biện rất đơn giản .
– Cho 5 cái bánh bao nhân đặc biệt !!!
Kiều Liên hô lớn rồi quay sang giải thích :
...