*Danh ngôn tình yêu:
09:37 - 03/05/2015

Quên đi, vấn đề phức tạp như vậy, không thích hợp để bây giờ tự hỏi.


Cô lắc đầu, đình chỉ đầu óc vận động.


“Trước kia khác, bây giờ em trưởng thành rồi! ” Anh chỉ ra ý chính, không cho cô biết rõ ràng đạo lý này, sẽ có một ngày nào đó đây sẽ trở thành nguyên nhân anh mất khống chế mà gây ra chuyện sai trái.


“Trưởng thành, vậy anh không phải anh trai em nữa sao?” Cô tùy ý đáp một câu, nắm lên túi sách đi xuống lầu.


“Anh trai?! ” Anh nghĩ tới hai từ này, chân anh giống như bị đinh đóng xuống không thể động đậy.


Một lát sau, anh vỗ vỗ cái trán mình, đúng vậy! Anh đang suy nghĩ cái gì?


Anh là anh trai cô mà!


“Phúc tẩu, con đi học!” Uyển Nhu trong miệng cắn một miếng bánh sandwich, khom người mang giầy.


“Từ từ đi, đừng nóng vội!” Phúc tẩu ở phía sau đinh ninh, sau đó đối với tài xế nói: “Tiểu Lý, cậu đợi thấy cô ấy vào phòng học rồi hãy trở về, miễn cho cô ấy nhớ lầm thời khóa biểu, còn phải đi lại một chuyến nữa. “


“Phúc tẩu!” Uyển Nhu nhíu nhíu mày, kháng nghị: “Con không có hồ đồ như vậy mà! “


“Chính là có mới chết! ” Phúc tẩu không một chút nhượng bộ.


“Tiểu Lý, có việc thì cậu đi làm đi, tôi đưa Nhu Nhu đi là được rồi. ” Thư Duy xuất hiện ở phía sau Phúc tẩu, đôi mắt nhìn chằm chằm Uyển Nhu đang mang giầy, ánh mắt vốn là thâm tình pha chút bất đắc dĩ.


“Đại thiếu gia?” Phúc tẩu nhẹ gọi, tối hôm qua bà đợi đến khuya nhưng lại vẫn không thấy bóng dáng của Diệp Thư Duy, bà nghĩ hắn nhất định khuya mới về, bây giờ mới sớm như vậy đã bắt cậu ấy đi…


“Cậu nhất định còn chưa ăn gì hết? Tối hôm qua thức ăn khuya tôi lưu lại xem ra cũng không ai chạm đến, cậu vẫn nên ăn trước một chút gì đi, Nhu Nhu để cho Tiểu Lý đưa đi là được rồi. “


Uyển Nhu nghe xong lời này, vội vàng quay đầu lại đúng lúc chạm phải Thư Duy đang nháy mắt, vì vậy cô rất nhanh đứng lên kéo cánh tay Thư Duy.


“Thư Duy đưa con đi là được rồi. “


Cô không đầu không đuôi mà toát ra một câu nói này, làm Phúc tẩu nghi hoặc nhìn cô, chẳng lẽ nha đầu kia lại làm chuyện chột dạ gì sao?


“Đúng vậy! Phúc tẩu, tôi đưa em ấy đi là được rồi. ” Thư Duy khoái trá cười, vuốt vuốt đầu Uyển Nhu, nói: “Đi nhanh đi! Nếu không sẽ bị muộn thật đó. “


Phúc tẩu duỗi cánh tay ra, nguyên bổn muốn nói gì lại thôi, nhưng nhìn hai anh em hai người khoái trá cùng đi bà không khỏi giật mình ngây ra trong chốc lát –


Không khí hài hòa giữa hai anh em bọn họ cùng bộ dáng ngọt ngào hòa hợp như vậy, chỉ sợ thế gian khó tìm?


Càng huống chi, bọn họ căn bản là không phải an hem ruột!


“Ai! Đáng tiếc nhị phu nhân sớm mất, bằng không nếu như bà có thể chứng kiến bộ dáng Nhu Nhu bây giờ cũng nhất định sẽ giống như bà đây cảm thấy rất cao hứng. ” Phúc tẩu tự lẩm bẩm, không tự giác lấy cổ tay áo lau giọt lệ bên hốc mắt.


Vì để cho Nhu Nhu có thể vĩnh viễn hạnh phúc vô ưu mà sinh sống như vậy, làm cách nào bà cũng phải bảo trụ bí mật không thể cho ai biết này. Phúc tẩu nghĩ như vậy.


Nhưng Phúc tẩu lại không biết rằng, bí mật làm bà đau khổ mà giữ gìn này cũng đồng thời là nguyên nhân làm cho hai người trẻ tuổi như sống trong địa ngục, nếu anh có thể sớm một chút biết được bí mật này thì tốt rồi.


Nhưng “Ngàn vàng khó mua được hai từ sớm biết ” có phải không? Nếu không nhân sinh sao có thể có nhiều chuyện “Sai trái ” như vậy .


Bên trong xe Uyển Nhu thở ra một hơi, giống như vừa tránh được một kiếp mà hưng phấn vậy.


“Em thiếu chút nữa đã bán đứng chính mình rồi!” Cô là chỉ việc



tối hôm qua.


Anh cười mà không nói.


“Thư Duy, như thế này đi anh không cần đưa em tới cửa đâu, em tự mình đi vào là được rồi! “


“Tại sao?” Anh nghi hoặc mà quay đầu nhìn cô.


“Không tại sao.” Cô đáp, rồi suy nghĩ một chút lại nói; “Hết giờ học anh kêu Tiểu Lý tới đón em là được rồi!”


“Làm sao vậy?” Anh càng nghi hoặc hơn.


“Không có việc gì.” Cô le lưỡi.


Cô mới không nói cho anh biết, cô chán ghét chứng kiến đám nữ sinh trong trường học bu quanh anh, bọn họ giống như bị đói bụng vài ngày không ăn cơm lại đột nhiên nhìn thấy một khối thịt béo vậy, ghét muốn chết!


“Em có bạn trai à?” Anh cơ hồ như rống giận.


Nghi vấn này đột nhiên ập đến, như bụi gai đâm vào tâm anh đau đớn, anh biết loại cuồng nộ không có đạo lý này là không đúng, cô đã 20 tuổi rồi, có thể kết giao tự do, cho dù hắn vốn là anh trai của cô, cũng không có quyền can thiệp chuyện riêng tư của cô, nhưng mà…


Bàn tay đang nắm tay lái bỗng dưng nắm thật chặt, giống như muố


muốn đem nó bóp nát vậy.


“Quen bạn trai? Em cũng không phải ăn no rảnh rỗi. ” Cô khinh thường mà nói, theo sau đó cô còn mở miệng hừ xướng lên bài Trăm Năm Lão Ca: “Em còn trẻ, tâm tình còn chưa chính chắn. ..


Mày rậm của anh vì tiếng ca của cô mà giãn ra, anh cho cô một cái tươi cười thật lớn, rồi thì thào nói: “Không có thì tốt rồi, không có thì tốt rồi!”


“Thư Duy dừng xe!” Diệp Uyển Nhu đột nhiên kêu to.


Anh vội vàng dừng xe, “Sao vậy?”


“Tới rồi.”


Cô mở cửa xe, rồi bay nhanh xuống, mới chạy được hai bước lại quay trở về mở cửa xe.


“Thư Duy.”


“Ân?” Anh nghiêng thân đến gần cô.


“Buổi tối gặp lại. ” Cô ở trên gương mặt anh “Ba” hôn một chút, sau đó giẫm giầy chạy đi.


Anh sợ run một hồi lâu, nhìn thân ảnh nhỏ nào đó càng lúc càng xa, thở dài.


Anh trai thì là anh trai thôi! Nếu không cách nào thay đổi, thì cứ bảo vệ cô như vậy thôi, cũng là một loại hạnh phúc –


Cằm anh dựa vào tay lái xe, tay vỗ về gương mặt nóng ấm, cứ như vậy ngơ ngác nhìn thân ảnh đang biến mất ở chỗ rẽ kia.


Ôi! Đây rốt cuộc là vận mệnh trêu cợt, hay bởi vì sao mà tạo nên?


Uyển Nhu tan học trước 15 phút, Diệp Thư Duy cũng nhân tiện đứng cổng chờ cô.


Mặc dù buổi sáng nay cô nói anh không cần tới đón cô, nhưng anh không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội gì có thể cùng cô ở chung một chỗ.


Chỗ rẽ rốt cục xuất hiện thân ảnh Diệp Uyển Nhu, Thư Duy mới nghĩ muốn mở miệng gọi cô, nhưng lại phát hiện thấy có một người đàn ông xuất hiện ở bên cạnh cô, sau đó lại cùng cô vừa cười vừa nói.


Anh nguy hiểm mà nheo hai tròng mắt, toàn thân nổi lên lửa giận, không nghĩ gì mà liền xa xông lên phía trước.


“Nhu Nhu.” Anh gầm nhẹ.


Thư Duy chấn chỉnh lại khuôn mặt xanh mét đến dọa người, một đôi mắt như thiêu đốt phát hỏa, khóa chặt nhìn chằm chằm Uyển Nhu nở lên má lúm đồng tiền khi cùng bạn nam kia nói chuyện.

...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online
XtGem Forum catalog