Insane
*Danh ngôn tình yêu:
12:20 - 27/07/2015
Lời thách đố tình yêu dựng nên một câu chuyện tình nhẹ nhàng nhưng đầy kịch tính và hài hước khi nữ chính lại vào vai chủ động cưa cẩm chàng hotboy của trường vì một lời thách đố.

 Tải truyện về đọc Offline trên di động (.jar)

Tóm tắt nội dung: Trong trường mà Thu Hạ Hạ đang theo học có một chàng hotboy rất hoàn hảo, ngoại hình, tính cách, gia thế đều đáng ngưỡng mộ nên hầu như tất cả các nữ sinh của trường đều si mê cậu ta và Trương Nhã Tuyên, bạn thân của Thu Hạ Hạ, là một trong số đó. Đáng tiếc là ngoại hình của Trương Nhã Tuyên không có gì nổi bật nên không những không thể tiếp cận được hotboy mà còn bị hoa khôi của trường là Chung Ngọc Thanh chế giễu. Vì thế mà Thu Hạ Hạ tức giận, công khai tuyên chiến với Chung Ngọc Thanh rằng cô sẽ khuất phục tên hotboy ấy.


Mở đầu

“Hạ Hạ à, Âu Dương Dị… từ chối… từ chối lời đề nghị hẹn hò của mình rồi.” Trên chỗ ngồi sát tường, một cô gái cột tóc đuôi ngựa nằm gục trên bàn, tiếng khóc thút thít âm thầm thông báo cho người bạn thân biết sự đau lòng của cô.

Ngồi phía trước cô bạn cột tóc đuôi gà, Thu Hạ Hạ nhẹ nhàng cầm tay người bạn gái thân thiết, an ủi bạn: “Nhã Tuyên, cậu đừng đau lòng quá! Cự tuyệt một người con gái tốt như cậu đúng là tổn thất lớn cho cậu ta.”
Âu Dương Dị là một nhân vật xuất chúng trong trường, ở cả ba phương diện: học tập, thể thao, thi đấu đều hoàn hảo; ngoại hình, tính cách, gia thế đều đáng ngưỡng mộ. Chín mươi chín phần trăm nữ sinh trong trường đều khuất phục dưới đôi giày thể thao màu trắng của cậu ta, thế nhưng chín mươi chín phần trăm ấy không bao gồm cô – Thu Hạ Hạ. Bình sinh cô chúa ghét loại con trai được vây quanh bởi vô số oanh yến ấy, ở bên cạnh loại con trai như thế, tuyệt đối không thể cập bến hạnh phúc!

“Ha ha ha!”

Tiếng cười chế giễu từ bên cạnh hai cô gái vọng tới, Thu Hạ Hạ và Trương Nhã Tuyên chẳng hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn, phát hiện ra người đó chính là hoa khôi diễm lệ của trường – Chung Ngọc Thanh.

“Cậu cười cái gì vậy?” Thu Hạ Hạ nhìn chằm chằm Chung Ngọc Thanh, hỏi với vẻ không hài lòng. Học sinh trường Trung học Tri Hiền đều biết Chung Ngọc Thanh học sinh lớp 12 số 13 thích nhân tài Âu Dương Dị lớp 12 số 17. Nhìn kiểu chế giễu của cô ta thì ngay tức khắc biết chẳng có ý tốt đẹp.

Chung Ngọc Thanh ngừng tiếng cười lớn của mình lại, giương đôi mắt to, long lanh nhìn Thu Hạ Hạ và Trương Nhã Tuyên kỳ thị, khuôn mặt trái xoan kiều diễm không giấu nổi vẻ mỉa mai: “Thu Hạ Hạ, cậu không phải là hơi quá chứ? Tự nhiên nói anh Dị cự tuyệt Trương Nhã Tuyên là tổn thất của anh ấy! Cứ cho là đang an ủi Trương Nhã Tuyên nhưng cũng không nên dùng cách an ủi này! Tôi thì thấy anh Dị từ chối Trương Nhã Tuyên đúng là sự lựa chọn sáng suốt của anh ấy! Cậu nhìn thử Trương Nhã Tuyên đi, mặt mũi thì bình thường, thân hình cũng chẳng ra sao cả, lúc party mà đưa cô ta theo thì đúng là chả còn tý thể diện nào!”.

Trương Nhã Tuyên nghe xong lập tức đau lòng đến mức lại gục đầu xuống bàn khóc đến nỗi nước mắt nước mũi nhòe nhoẹt hết cả. Thu Hạ Hạ nhìn thấy bạn mình bị bắt nạt như vậy, liền nổi đóa. Cô đứng hẳn dậy, đứng trước Trương Nhã Tuyên, khí thế bừng bừng, nhìn chằm chằm Chung Ngọc Thanh, nói không khách khí: “Nhã Tuyên trông như thế nào thì liên quan gì đến cậu? Còn cậu thì sao? Một tiếng anh Dị, hai tiếng anh Dị! Cậu cho rằng như thế thì Âu Dương Dị sẽ hẹn hò với cậu chắc?”.

“Thu Hạ Hạ, anh Dị có thích tôi hay không, tôi không mượn đến cậu quan tâm. Chỉ có điều việc chúng tôi hẹn hò với nhau sẽ sớm xảy ra thôi. Tôi thấy, nếu cậu rảnh rang thì đi an ủi cô bạn khủng long của cậu đi. Nhìn như con khủng long mà dám đòi kết bạn với anh Dị, rõ ràng là tự mình làm mất mặt mình mà!” Chung Ngọc Thanh cười rồi quay người bỏ đi.

“Chung Ngọc Thanh, cậu đứng lại cho tôi!”

Thu Hạ Hạ dữ tợn nhìn chằm chằm Chung Ngọc Thanh, ánh nắng mặt trời chiếu qua ô cửa sổ đang mở, vương trên khuôn mặt trắng trẻo của cô, sắc vàng phản chiếu trên đôi mắt, soi tới tận đáy mắt, nhìn như có đốm lửa đang bừng cháy.
Chung Ngọc Thanh quay người lại, nhìn thấy sự phẫn nộ trong mắt Thu Hạ Hạ, cười khinh thường: “Thu Hạ Hạ, cậu cần ra mặt vì cô bạn khủng long của cậu phải không?”.

“Chung Ngọc Thanh, cậu lập tức xin lỗi Nhã Tuyên cho tôi.”

Chung Ngọc Thanh nhếch mép cười, khuôn mặt xinh đẹp tiến sát trước mặt Thu Hạ Hạ: “Cậu muốn tôi xin lỗi con khủng long này? Được thôi! Chỉ cần cậu khiến cho Âu Dương Dị đồng ý nhận cậu là bạn gái, tôi sẽ công khai xin lỗi Trương Nhã Tuyên!”.

Tất cả bạn bè đang vây quanh xem vụ lộn xộn đều cười vang.

Mọi người đều biết Chung Ngọc Thanh đã theo đuổi Âu Dương Dị nửa năm trời, Âu Dương Dị thậm chí không một lần nhìn cô ta. Xinh đẹp cỡ như Chung Ngọc Thanh cũng chẳng thể theo đuổi nổi Âu Dương Dị, liệu dung mạo chỉ được tính là ưa nhìn như Thu Hạ Hạ có thể cưa đổ Âu Dương Dị không? Ai cũng biết đây là việc không thể. Có điều Thu Hạ Hạ không phải là loại người dễ dàng bị người khác coi khinh, cho nên cô ngay lập tức đồng ý không do dự: “Được! Cậu nhớ giữ lời! Tôi “cưa đổ” Âu Dương Dị, cậu hãy thực hiện lời cam kết hôm nay của cậu!”.


Chương 1: Không muốn bị làm phiền thì hãy hẹn hò với mình!

Nhà ăn sinh viên, tiếng cười nói ầm ĩ, đầu người chen chúc chập chùng, mùi thức ăn thu hút mọi người nhao về phía đồ ăn, họ chen lấn, xô đẩy nhau khiến đám người đó sắp dẹt như cái bánh quả hồng.

Thu Hạ Hạ và Trương Nhã Tuyên để đồ ăn vô cùng khổ sở mới mua được ôm đằng trước ngực, cẩn thận lách ra khỏi đám đông đang như sắp “phát điên”.

“Nhã Tuyên, chúng mình qua bên kia ăn cơm đi!” Thu Hạ Hạ chỉ vào chiếc bàn phía gần cửa ra vào.

“Tại sao hôm nay tự nhiên lại thay đổi chỗ ngồi của bọn mình vậy? Chẳng phải chúng mình từ trước tới giờ đều ngồi vị trí gần tường ở giữa hay sao?” Tuy có chút thắc mắc nhưng Trương Nhã Tuyên vẫn đi theo Thu Hạ Hạ về phía vị trí gần cửa.

“Hôm nay mình phải đợi một người.”

Nói xong họ đã đi tới chỗ gần cửa ra vào. Trương Nhã Tuyên cảm thấy bùi ngùi, trân trọng khi ăn thức ăn mà phải vô cùng khó khăn mới mua được. Thu Hạ Hạ lại không nghĩ gì tới việc đó, chiếc thìa trong tay cô đảo qua đảo lại thức ăn, mắt cô dán vào cửa nhà ăn.

“Hạ Hạ, cậu đang chờ ai thế?” Trương Nhã Tuyên vừa “chiến đấu” đĩa cơm vừa tò mò ngẩng đầu lên hỏi Thu Hạ Hạ.
“Âu Dương Dị.”

“Híc! Híc!…” Trương Nhã Tuyên vỗ vỗ vì bị nghẹn ở cổ họng.

“Cậu còn chưa bị nghẹn đến chết à?” Thu Hạ Hạ nhìn Trương Nhã Tuyên một cái.

Trương Nhã Tuyên lắc đầu tuyệt vọng, sau đó mở to mắt nhìn Thu Hạ Hạ: “Hạ Hạ, cậu phải cưa đổ Âu Dương Dị thật ư?”.

“Giả đấy!” Thu Hạ Hạ trợn mắt sau đó tiếp tục nhìn ra phía cửa nhà ăn.

“May mắn, may mắn thay!...
Trang: 123...44Sau »
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online