XtGem Forum catalog
*Danh ngôn tình yêu:
12:54 - 27/07/2015
nh nhạt nói:

- Ở đây đi, anh đưa Minh ra bến xe buýt, rồi sẽ đi mua chút cháo. Chắc Alex tỉnh dậy sẽ rất đói… Như Ý, con ở đây với dì Linh, nhớ không được nghịch ngợm.

- Đại nói xong, quay đầu rời đi. Minh lắc đầu trước thái độ nửa quan tâm, nửa hờ hững của ông anh trai mình, sau đó chào cô và cũng đi theo.

Trong phòng chỉ còn lại hai dì cháu Linh và Cường. Cường ngồi trên ghế, bộ dáng già nua và mỏi mệt. Linh vừa ôm Như Ý vào lòng, vừa đưa mắt nhìn con, lòng như lửa đốt, chỉ mong Alex mau mau tỉnh lại.

- Xin lỗi em, chuyện hôm nay là do anh. Anh không nghĩ lũ trẻ sẽ phản ứng với nhau dữ dội như thế – Cường đan hai tay vào nhau, áy náy nói.

Linh nhìn anh, sau đó quay đi, giọng cô như gió thoảng:

- Sai lầm của người lớn, tại sao lại bắt con trẻ phải gánh chịu? Đứa bé ấy, nó bao nhiêu tuổi?

- Kém Alex một năm…

- Mới chỉ bốn tuổi. Anh dạy con thật tốt… – Linh nhếch miệng cười đầy ai oán.

- Do anh và mẹ quá nuông chiều nó. Nó cũng là một đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ đã không có mẹ ở bên.

Linh lặng im, một lúc sau mới lại tiếp tục:

- Thời gian tới anh không cần đến thăm Alex nữa, con đã bị anh làm cho tổn thương rồi, hãy để nó có thời gian quên đi.

Câu nói mang đầy sự trách móc của Linh như một cú đấm giáng thẳng vào trái tim Cường, một cơn đau thắt dưới bụng lại trào lên dữ dội, anh cắn răng không kêu, mồ hôi rịn đầy trên vầng trán vốn đã nổi đầy gân xanh. Cường mím môi, anh không thể nói với cô rằng anh không còn nhiều thời gian nữa. Những ngày tháng này, anh chỉ muốn dành hết thời gian ở bên hai đứa trẻ mà thôi. Sự cự tuyệt lạnh lùng của Linh khiến anh hiểu ra rằng cô sẽ không bao giờ thay đổi quyết định này. Nếu anh không đồng ý, có lẽ cô sẽ một lần nữa mang con rời xa nơi này, đến khi ấy anh có muốn gặp cũng sẽ không có một cơ hội nào, tuyệt đối không có.

Phong và Đại sau đó cũng lần lượt trở lại, và cuối cùng thì Alex tỉnh giấc. Đại không lấy cớ để nấn ná lại thêm nữa mà quyết định đưa con gái ra về.

Trong phòng lúc này chỉ còn lại bốn người của một gia đình. Cường đứng dậy, đi tới bên giường của con trai, đau lòng nhìn con trai nhỏ thó trên chiếc giường trải ga trắng muốt, khuôn mặt hồng hào đáng yêu thường ngày bây giờ xanh hơn tàu lá. Anh biết con giận, nhưng lại không biết giải thích thế nào cho nó hiểu. Sự tồn tại của Gia Hân không sao có thể so sánh được với tầm quan trọng của Gia Bảo trong lòng anh. Dù sao Gia Bảo chính là kết tinh của tình yêu mà anh giành cho Linh, còn Gia Hân chỉ là đứa con rơi mà anh không mong muốn có. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh không có chút tình cảm máu mủ nào với con bé. Sống với con, nhìn nó lớn lên, trong lòng anh nó cũng có một vị trí nhất định. Mặc dù hôm nay là con bé sai, nhưng anh cũng chỉ có thể trách sự ích kỷ và ngang ngược của nó là do mẹ anh quá nuông chiều mà ra. Chính môi trường giáo dục đã làm hỏng con bé chứ không phải tự thân nó như thế.

- Mẹ, con đói – Alex thấy cả bố mẹ đều không nói gì, nó níu lấy ống tay áo của mẹ nói.

- Đây, để bác xúc cho cháu ăn – Phong cười dỗ dành.

- Không, mẹ cơ – Alex giãy nảy lên, sau đó lại cúi đầu bặm môi, dường như nó đang cố nén lại sự tủi thân của mình.

Alex cũng không ngờ rằng hôm nay đi công viên nước Hồ Tây, nó không những gặp được daddy, mà còn gặp cả bà nội và một đứa bé gái. Daddy giới thiệu đó là em Gia Hân của nó, một đứa em gái chỉ kém nó một tuổi. Nó vui vẻ đồng ý, chỉ nghĩ rằng em Gia Hân cũng giống như chị Như Ý. Không ngờ, khi nó còn đang vui vẻ đợi daddy đi mua kem về ăn thì đứa con gái ấy đi tới, sau một câu hét: “Bố là của tao, ai cho mày tranh của tao”, con bé đã đẩy nó. Sàn bể bơi trơn trượt nên thằng nhóc bị ngã dập đầu xuống, máu từ trán chảy ra ròng ròng, tay nó thì đau, nó chỉ biết khóc thét lên. Người đầu tiên hốt hoảng chạy tới ôm nó lên là bố của chị Như Ý. Sau đó daddy quay lại, tranh ôm lấy nó từ tay chú Đại, sau đó nó được đưa vào đây.

Càng nghĩ nó càng thấy giận daddy, tại sao bố nó lại cho nó một đứa em gái hung dữ như thế? Vậy mà daddy nói rằng cả đời này chỉ yêu một mình nó, sao còn bắt nó san sẻ daddy với một đứa con gái khác chứ? Nó ghét bố, nhưng nó lại không dám nói, sợ bố sẽ buồn và không bao giờ quay lại với nó nữa.

Linh ngồi xuống giường với con, vuốt ve gương mặt ngây thơ lúc này đã xám ngoét lại vì mất máu nhiều của con, lòng cô đau thắt lại. Thằng nhóc đã ngẩng đầu lên, tròng mắt nó phủ đầy một tầng nước, nhưng nó gan lỳ không khóc. Có lẽ thằng nhóc đang rất thất vọng về bố nó.

Thấy sự khó xử của Cường lúc này, Linh thở dài nói:

- Anh về thay áo đi, áo anh bẩn hết rồi.

- Ừ… Vậy lúc khác anh sẽ tới thăm hai mẹ con. Alex, con ngoan nhé, ngày mai bố sẽ tới thăm con – Cường bất lực, gật đầu đáp.

Alex không trả lời, cũng không gật, không lắc, chỉ rúc vào lòng mẹ một cách tủi thân. Cường nén một tiếng thở dài, sau đó lặng lẽ rời khỏi căn phòng. Linh nghe tiếng bước chân của anh đi xa dần, bàn tay vẫn dịu dàng vuốt ve trên lưng con, dỗ cho nó bình tâm lại. Phong chứng kiến toàn bộ cảnh này, trong lòng chỉ cảm thấy xót xa, đứa em trai cùng cha khác mẹ của anh không ngờ lại có lúc lâm vào hoàn cảnh đau khổ như thế.



Chương 76: Giải khai khúc mắc



Sau năm năm có mặt tại Việt Nam, hệ thống siêu thị thực phẩm và rau sạch Greenmark đã chiếm được một vị trí tương đối trong lòng người tiêu dùng. Dưới sự điều hành của Phong, Greenmark đã dần dần bắt rễ sâu trong thị trường thực phẩm cao cấp và rau sạch, là lực chọn hàng đầu của các nhà hàng cao cấp và các bà nội trợ khó tính.

Greenmark Láng Hạ, một trong những siêu thị đầu tiên của hệ thống Greenmark ở Hà Nội, doanh thu hàng tháng lên tới mười con số, một con số đủ lớn để người khác phải than thở trong thời buổi kinh tế khó khăn hiện nay. Đây cũng chính là nơi mà Linh sẽ đến với vai trò cửa hàng trưởng, trước khi cô tham gia điều hành hệ thống siêu thị của toàn miền Bắc. Thế nhưng do tai nạn bất ngờ của Alex mà Linh phải tạm buông tay với vị trí này và ở nhà chăm sóc con.

Lúc này, tại Greenmark Láng Hạ, vào buổi sáng, nhân viên cửa hàng có tám người, hai thu ngân, một kế toán, một cửa hàng trưởng và bốn nhân viên lau dọn đang không ngừng dọn dẹp, sắp xếp lại rau quả trên các kệ hàng. Trưởng cửa hàng ở đây là một cô gái còn trẻ, cao ráo, nước da trắng và khá xinh đẹp. Gương mặt bầu bĩnh, hai hàng lông mày được tỉa tót cẩn thận, có thể thấy cô gái này khá chăm chút về ngoại hình. Mặc dù còn trẻ nhưng đã có thể lên tới vị trí cửa hàng trưởng vì cô gái này có quan hệ thân thiết với trưởng quản lý toàn khu vực miền Bắc, mấy cô nhân viên trong cửa hàng còn xì xèo rằng cô gái ấy chính là nhân tình của sếp trên.

Cửa hàng trưởng có tên là Hà Phương, khi mọi người còn đang mải lau dọn thì cô lại ngồi thừ ra một chỗ, không biết đang suy nghĩ gì mà hai hàng lông mày xinh đẹp cau l...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online