Tất cả những người đàn ông sinh ra và lớn lên từ căn nhà của Ngoại đều đa tình, khổ sở vì tình và chết trẻ! Không 1 người đàn ông nào sống lâu được trong căn nhà cổ ven biển đó. Cuối cùng chỉ còn những người đàn bà mòn mỏi vì chờ đợi và năm tháng, ở lại trong căn nhà rêu phủ đó mà thôi!
- Mọi chuyện bắt đầu từ ông Ngoại của con.
...
Bà ngoại của con là bà hai. Bà ngoại lớn là người đàn bà chết trẻ đầy bí hiểm và đột ngột đầu tiên trong căn nhà đó. Bà Ngoại lớn là 1 tiểu thư con nhà giàu rất đẹp nhưng quá thanh tú yếu ớt. Sau khi bà lớn qua đời, thì bà ngoại của con, 1 cô gái bán hàng xén tần tảo chịu thương chịu khó, bé nhỏ mảnh mai - lọt vào mắt xanh của ông quan đẹp trai đa tình. Bà ngoại của con yêu ông ngoại bằng tất cả sự ngưỡng mộ, dịu dàng, hy sinh và nồng thắm nhất mà một người vợ có thể có được. Bằng chứng là bà ngoại đã 2 lần đi cưới vợ bé cho ông!
Lần thứ nhất là 1 cô đào hát cải lương. Ồ, con có thấy cô đào hát cải lương này chưa? Nghe nói cô ta trẻ măng và đẹp diễm lệ! – Mắt bà khép hờ lim dim sảng khoái.
Nhiên khẩn khoản: - Dì kể tiếp đi dì...
- Trong 1 lần đi theo ghe mua gạo từ Nam bộ ra tới Phan Thiết, ông ngoại của con đã mang theo về chỉ có nửa ghe gạo và 1 cô đào hát cải lương trẻ măng đẹp não nùng!
Bà chợt cúi đầu lấy tay che cặp mắt tối:
- Dì không thể hiểu được tâm trạng dằng xé của bà ngoại hai, người đàn bà vừa sinh đứa con gái thứ 3 cho chồng và đang nằm ở cữ 1 tháng khi thấy chồng mình dắt 1 cô đào hát má phấn môi son về quê và ở lì trong quán khách với cô đào non, không ghé qua nhà thăm vợ con. – Nói đến đây bà thở dài - Có lẽ 1 phần ông ngoại con sợ cái cái oai nghiêm của bà...Nhưng dì lại càng không hiểu bằng nghị lực mãnh liệt nào người đàn bà nhỏ bé đó lại có thể 1 tay ẵm con thơ, 1 tay vấn lại búi tóc, dịu dàng thuyết phục chồng đem cô tình nhân về nhà và làm 1 đám cưới nở mày nở mặt giới thiệu trang trọng cô vợ bé với họ hàng bên chồng và quan chức địa phương bằng 3 đêm liền hát hội hát chầu và cả hát cải lương linh đình rộn rã...
Con biết không đó là sự kiện của cả 1 vùng. Nghe nói đó là cả 1 tấn tuồng bi hài mà bà ngoại hai đóng vai chính lồng lộng, và 2 nhân vật phụ bé nhỏ nhún nhường khép nép trước tấm lòng quá cao cả của 1 người đàn bà biết yêu!
Khỏi phải nói ông ngoại con đã đóng cửa phòng yêu chiều cô vợ bé đó như thế nào. Đêm đàn ngày hát, tiếng nhạc tiếng phách, tiến đàn vang lừng réo rắt, mùi xạ hương son phấn nồng nàn, đầu mày cuối mắt nồng nàn đắm đuối, tràng cười lanh lảnh như ngọc vỡ... át cả tiếng con trẻ khóc nheo nhéo đòi sữa và tiếng thở dài của bà ngoại hai.
Nhưng mọi chuyện tiếp diễn không bao lâu cho đến lúc bà ngoại Hai phải đi cưới cho ông người vợ thứ tư! Và lời nguyền đó bắt đầu từ đây.
Cô vợ ba đào hát không thể ở quá lâu trong 1 thị trấn buồn thiu tỉnh lẻ, trong 1 ngôi nhà cổ đối diện với pháp trường cát của Tây mà mỗi chiều chập choạng tối lân tinh lập lòe bay lên từ bãi bắn làm những người yếu bóng vía phải rùng mình sởn ốc. Cô cũng không thể chịu nổi cảnh phải đụng tay làm lấy mọi việc lớn nhỏ trong nhà. Và quan trọng hơn hết. Ông ngoại của con lại bắt đầu nhạt dần tình cũ và say sưa với những bông hoa mới chưa biết khóc lóc dỗi hờn chua chát.
Lúc đó là lúc bà 3 đào hát bị bệnh nặng và nằng nặc đòi về lại Sài Gòn, vì bà nhớ nhung ánh đèn sân khấu cải lương đến mòn mỏi mỗi đêm và thèm được trang điểm lộng lẫy đứng trên sân khấu giữa những tràng vỗ tay giòn giã và những đôi mắt khao khát ngưỡng mộ bao bọc vuốt ve niềm tự mãn của tuổi trẻ... Tất cả ở đây đã làm bà chết mòn mỗi ngày!
Dì nhắm nghiền mắt, từng giọt lệ lớn tuôn ra sau rèm mi dày trĩu.
- Rồi sau vài tháng héo hon kiệt quệ, bà ba qua đời không có ông ngoại của con ở bên cạnh. Ông ngoại lại đang đắm chìm trong 1 cuộc tình mới với người đàn bà trẻ hơn cả 20 tuổi ở Nha Trang! - Vùng đất mới mẻ mà ông khát khao mê đắm không kém người đàn bà mới mặn mòi của ông!
Không thể chết trên quê hương Nam bộ của mình, bà ba trút hơi thở trong vòng tay nhân hậu của bà ngoại hai. Đêm bà ba ra đi, mưa gió như điên cuồng. Bà tuôn nước mắt như mưa, thều thào: "đàn ông sao mà bạc", rồi tắt thở!
Bà ba được chôn cất trong vườn nhà theo ý nguyện cuối cùng của bà. Ồ, con biết không, mấy người làm công nói lén với nhau là, nhất định bà muốn linh hồn quanh quẩn trong nhà, dõi theo ông ngoại. Và mỗi đêm khi mưa gió giông bão đầy trời, mọi người dường như nghe lẫn trong tiếng gió ríu rít trên những hàng cau, tàu chuối rũ rượi tiếng bà thở dài... "đàn ông bạc lắm, anh bạc lắm anh ơi!"
Nhiên rùng mình:
- Có thiệt không hở dì?
Người đàn bà thở hắt ra não nuột:
- Mấy năm sau, mọi người cũng dần quên đi, khói nhang bắt đầu lạnh lẽo, cây cỏ mọc trùm lên phần mộ của bà ba. Một gốc Sử quân tử mạnh khỏe bắt đầu vươn lên che lấp mọi thứ. Đêm đêm hương hoa Sử quân tử trĩu nặng nồng nàn quấn quýt bao trùm cả không gian...Và từ đó bắt đầu xảy ra những sự cố bí ẩn cho những người đàn ông sống trong ngôi nhà!
Chuyện bắt đầu khi ông ngoại của con đột ngột qua đời ở tuổi 50. Mọi người đều tin rằng do lời nguyền của bà ngoại ba bắt đầu ứng nghiệm! Chỉ có bà ngoại Hai khăng khăng tin bà vợ tư của ông có tướng sát phu đầy u ám đã mang tai họa lại cho gia đình.
Bà tư không được lòng bà ngoại hai ngay từ ngày đầu. Bà tư không hơn hẳn bà ba về nhan sắc, nhưng có phần duyên dáng mặn mòi hơn, ăn nói ngọt ngào dịu dàng hơn, một nhan sắc làm cho người đàn ông say đứ đừ và ngày càng mê mẩn đắm đuối. Gò má cao luôn ửng hồng tươi thắm của bà và nốt ruồi duyên chìm sâu dưới khóe mắt long lanh ướt vừa là điểm thu hút chết người, lại vừa là tướng lạ làm người ta e dè, lo sợ.
Ông ngoại con chỉ gần gũi bà tư được 1 thời gian rất ngắn, vì không gian cách trở giữa Phan Thiết Nha trang.
1 năm sau khi có bà tư, ông ngoại ra đi rất đột ngột. Đó là 1 ngày biển rất êm và nắng đẹp, sau buổi trà sen sáng, ông ngoại theo thói quen thong thả dạo quanh vườn, săm soi từng giò hoa lan, ghé ngang trầm ngâm trước mộ bà ba rồi về phòng nằm nghĩ và ra đi lặng lẽ. Khi mọi người khám phá ra, ông đã nằm thanh thản như ngủ trong bộ đồ tơ tằm màu trắng ngà mà ông yêu thích, trên tay còn cầm dở dang cuốn truyện Kiều! Điều bí ẩn duy nhất là trên cổ ông nổi mờ mờ những vết đỏ tươi tựa như dấu son môi in vội vã. Nhưng bí mật đó cũng theo ông ngoại của con im lặng xuống mồ, vì không ai nỡ điều tra khám phá gì thêm!
Sau đó là cái chết của cậu Cả năm 25 tuổi và của cậu Tư năm vừa 20 tuổi, tất cả đều vì đàn bà và vì tình!
Nhiên run rẩy: