Ring ring
*Danh ngôn tình yêu:
11:47 - 24/07/2015
hợp với thân phận lão đại tương lai của Phương gia".

Tuấn Kỷ nhíu mày cười lớn: "Tôi không cảm thấy lời nói và hành động của tôi có điểm nào không phù hợp. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Ly Tâm là thuộc hạ của anh chứ không phải món đồ chơi của anh. Anh có thể khống chế hành vi của cô ấy, nhưng không thể khống chế suy nghĩ của cô ấy, càng không thể khống chế chuyện tôi thích Ly Tâm".

("Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu" nghĩa là người con trai tốt thường mong kiếm người con gái dịu dàng và tính nết đoan trang hiền ngoan về làm vợ).

Nghe câu nói cuối cùng của Tuấn Kỷ, Tề Mặc lập tức dừng bước và quay người nhìn Tuấn Kỷ bằng ánh mắt vô cùng lạnh lẽo. Tuấn Kỷ không né tránh nhìn lại Tề Mặc, ánh mắt anh ta không có vẻ gì là sợ hãi, miệng còn nở nụ cười tao nhã. Tề Mặc chăm chú nhìn Tuấn Kỷ và cất giọng trầm trầm: "Phương công tử thích?"

Tuấn Kỷ đáp: "Tôi thích Ly Tâm không phải chuyện phạm pháp, cũng không ảnh hưởng đến Tề lão đại đúng không?"

Đáy mắt Tề Mặc đầy sát khí, hắn trả lời lạnh lùng: "Thế thì xem Phương công tử có bản lĩnh hay không?"

Trong thế giới của Tề Mặc từ lâu đã quen với việc dùng sức mạnh để chiếm đoạt, "Thích" là thứ gì, hắn không biết, hắn chỉ biết một khi hắn thuận mắt, hắn sẽ bắt về bên mình. Thực lực cường hãn là ngọn nguồn của tất cả, thích chẳng là gì cả. Điều hắn cần là giữ chặt Ly Tâm ở bên mình, hơn nữa Ly Tâm cũng đã chấp nhận. Dù cô có nghĩ gì, hắn cũng không bao giờ buông tay. Tuấn Kỷ muốn Ly Tâm thì phải xem anh ta có bản lĩnh đoạt cô từ tay hắn hay không?

Tuấn Kỷ liền cười lớn tiếng: "Chuyện này cần gì đến bản lĩnh? "Thích" là việc riêng của hai người, là việc không ai có thể khống chế. Đây là sự biến đổi trong trái tim, bất cứ hành động động vũ lực nào cũng không thể giải quyết. Lẽ nào Tề lão đại sẽ giải quyết tôi tại đây để chứng minh bản lĩnh của Tề lão đại?" Lời nói của Tuấn Kỷ mang hàm ý châm biếm rõ rệt, khiến Tề Mặc cuộn chặt tay thành nắm đấm.

Thấy không khí giữa Tề Mặc và Tuấn Kỷ trở nên căng thẳng, Hồng Ưng vội đi tới đưa tay bấm vào chân Ly Tâm và nháy mắt với cô.

Ly Tâm còn đang sững sờ vì câu nói "tôi thích" của Tuấn Kỷ. Cô nhớ trước đây Tuấn Kỷ từng đề nghị cô làm bạn gái của anh ta, nhưng lúc đó cô tưởng chỉ là lời nói đùa nên không để ở trong lòng. Bây giờ bắt gặp ánh mắt chân thành và nghiêm túc của Tuấn Kỷ, Ly Tâm bất giác không biết phản ứng thế nào.

Được Hồng Ưng nhắc nhở, lại thấy tình hình giữa Tề Mặc và Tuấn Kỷ không mấy lạc quan, Ly Tâm vội nhăn nhăn nhó nhó: "Đau đầu quá, lão đại, tôi buồn nôn quá". Vừa nói cô vừa hơi hơi giãy giụa.

Tề Mặc cúi đầu nhìn Ly Tâm ở trong lòng hắn, Tuấn Kỷ cũng xông lên nói với giọng đầy lo lắng: "Sao không nói sớm là cô bị say sóng, cô cố chịu đựng nhé, tôi sẽ lập tức sai người đi lấy thuốc cho cô, cô mau hít một hơi sâu đi". Ánh mắt và giọng nói đầy quan tâm của Tuấn Kỷ như thể Tề Mặc không hề tồn tại càng làm đám Tú Thủy và Ngô Sâm ở bên cạnh hết hồn.

Ly Tâm mặc kệ Tuấn Kỷ, cô kéo tay Tề Mặc, nhìn hắn bằng ánh mắt khẩn cầu như không thể chịu đựng lâu hơn.

Tề Mặc đứng im bất động, thần sắc hắn băng giá đi mấy độ. Tuấn Kỷ thấy vậy liền ngẩng đầu nói với hắn: "Tề lão đại, Ly Tâm cần nằm nghỉ ở nơi bằng phẳng, anh..."

"Em có tin tôi ném em xuống biển ngay bây giờ không?" Tề Mặc cắt ngang lời Tuấn Kỷ, nỗi tức giận trong đáy mắt càng nghiêm trọng hơn.

Tuấn Kỷ không lên tiếng, vẻ mặt yếu ớt của Ly Tâm cũng lập tức biến mất, cô lên tiếng: "Lão đại, tôi chóng mặt thật đấy". Giọng nói cô không còn vẻ khẩn cầu như vừa rồi mà hơi ỉu xìu.

Tề Mặc lạnh lùng nhìn Ly Tâm, Ly Tâm cũng đối mắt với hắn, nói dối Tề Mặc là vô dụng, hắn rất nhạy cảm nên lúc nào cũng nhận ra, cô chỉ có thể dùng thái độ chân thành và thật thà khi đối mặt với hắn.

Tề Mặc nhìn Ly Tâm một lúc mới lên tiếng: "Nếu còn lần sau, em sẽ đi làm mồi cho cá".

Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn Tuấn Kỷ và cất giọng lạnh nhạt: "Dựa vào công tử mà muốn đấu với tôi? công tử không có tư cách đó". Nói xong hắn bế Ly Tâm đi về khoang tàu.

Tuấn Kỷ nheo mắt dõi theo bóng Tề Mặc và Ly Tâm. Ra đời bao nhiêu năm mà anh ta không nhìn ra Ly Tâm giả bệnh, trong khi đó Tề Mặc biết ngay, cảm giác này không dễ chịu một chút nào. Có điều anh ta không thể phản bác câu nói cuối cùng của Tề Mặc, xét về địa vị, sớm muộn anh ta cũng có ngày bằng vai phải lứa với Tề Mặc, xét về thủ đoạn, phải đọ sức mới biết ai mạnh ai yếu, xét về vũ lực, chắc chắn anh ta sẽ bị lép vế, thân hình Tề Mặc quá dũng mãnh, anh ta thua kém xa.

Chiếc quân hạm rẽ phóng tiến về nơi cần đến. Hôm nay trời xanh biển lặng, mặt trời chiếu ánh sáng lấp lánh xuống mặt biển xanh biếc, tạo nên cảnh tượng vô cùng mỹ lệ. Có điều đại dương đẹp đẽ này chứa đựng cơn sóng ngầm chết chóc, nguy hiểm đang chờ đợi cả đoàn người ở phía trước.



Chương 95 - Đả thông tư tưởng



"Ly Tâm". Tú Thủy thấy Ly Tâm một mình ở trong phòng nghỉ ngơi liền đi vào gọi cô. Lúc này Tề Mặc, người luôn dính với Ly Tâm như hình với bóng kể từ lúc lên tàu đang ở phòng thuyền trưởng cùng Tuấn Kỷ bàn bạc về các vấn đề liên quan đến góc độ và phương hướng.

Ly Tâm mở mắt bắt gặp bộ dạng vô cùng thận trọng của Tú Thủy, cô nhếch mép cười: "Chị sợ gì chứ, lão đại có ăn thịt người đâu". Đã một ngày rưỡi trôi qua kể từ lúc lên chiếc quân hạm này, đám Tú Thủy đều không dám tiếp cận Ly Tâm. Lúc này thấy Tề Mặc không có ở đây, Tú Thủy mới mạnh dạn đi tìm Ly Tâm.

Tú Thủy ngồi xuống bên cạnh Ly Tâm, giơ tay day hai bên huyệt thái dương của Ly Tâm: "Thế nào rồi, em còn thấy choáng váng nữa không?"

Ly Tâm dễ chịu gối đầu lên đùi Tú Thủy, nhắm mắt nói nhỏ: "Cũng không đến nỗi, khá hơn lần đầu tiên em đi tàu rất nhiều. Lần đó quả thực em chẳng chẳng biết đâu là đông tây nam bắc, suýt nữa làm hỏng việc của lão đại".

Nghe Ly Tâm nhắc đến Tề Mặc, Tú Thủy cúi xuống thấy trên mặt cô không hề xuất hiện vẻ sợ hãi hay bị ép buộc, ngược lại khóe miệng cô cong lên, thể hiện tâm trạng khá tốt. Tú Thủy liền mở miệng: "Ly Tâm! Chị muốn hỏi em câu này, Tề lão đại đối xử với em có tốt không? Có hành hạ em không? Em đừng để ở trong lòng, em không nói với Tuấn Kỷ và những người khác thì thôi, chị biết con người em không thích nợ nần ai, em hãy nói cho chị biết đi. Một khi trong lòng có khúc mắc, tìm được người tâm sự sẽ thấy dễ chịu hơn".

Ly Tâm mở mắt đối diện với đôi mắt đầy lo lắng của Tú Thủy, cô bất giác cười lớn: "Em rất tốt, Tề Mặc không hành hạ em. Anh ấy là người có địa vị, nếu thấy em không vừa mắt thì giải quy...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online