11:47 - 24/07/2015
ng và bất lực của Ly Tâm, Tuấn Kỷ đoán Ly Tâm sống không thoải mái và vui vẻ khi ở bên cạnh Tề Mặc. Thật ra Tuấn Kỷ cũng không có ý đưa Ly Tâm về bên anh ta, làm trâu làm ngựa cho anh ta. Anh ta chỉ cảm thấy đây là cơ hội tốt giúp Ly Tâm có thể thoát khỏi sự trói buộc. Một người phụ nữ giống như cơn gió thì nên sống tự do tự tại trong không trung, như thế mới có thể toát ra phong thái tự nhiên nhất của cô.Ly Tâm lặng người. Tự do ư, đã từ lâu lắm rồi cô không nghĩ đến điều này. Ly Tâm bất giác cúi đầu chăm chú nhìn Tề Mặc, Tề Mặc liệu có đồng ý đổi cô với Lam Bang?
Nghe Tuấn Kỷ nói vậy, Tề Mặc nói rõ ràng từng từ một với Tuấn Kỷ: "Ý của Phương công tử là tôi ngược đãi thuộc hạ của tôi?"
Tuấn Kỷ lắc đầu: "Không phải, chắc Tề lão đại hiểu ý của tôi".
Ánh mắt Tề Mặc ngày càng lạnh lẽo, sát khí càng nồng đậm hơn, Phương Hình nhíu mày nháy mắt với Tuấn Kỷ. Phương gia của ông ta tuy không phải là gia tộc nhỏ nhưng không thấm vào đâu so với gia tộc có bề dày lịch sử cả trăm năm như Tề Gia. Tuấn Kỷ đúng là ăn gan báo mới dám công khai yêu cầu lấy người của vị lão đại máu lạnh tàn nhẫn này.
Tề Mặc toàn thân sát khí đằng đằng, hắn cất giọng trầm trầm: "Tôi cho Phương công tử một cơ hội nữa".
Tuấn Kỷ không bận tâm đến ánh mắt cảnh cáo của Phương Hình, nếu Tề Mặc dám động thủ trên địa bàn của anh ta, người chịu thiệt chắc chắn không phải là Phương gia. Hơn nữa anh ta biết nếu Tề Mặc làm việc hồ đồ, hắn không thể đạt đến vị trí của ngày hôm nay, vì vậy anh ta im lặng nhìn Tề Mặc mà không chịu nhượng bộ.
"Nếu đã như vậy thì không còn gì để bàn. Người của tôi, không bao giờ có thể dùng lợi ích để suy xét giá trị của họ".
Tề Mặc vẫn giữ nguyên bộ mặt lạnh lùng, hắn đứng dậy kéo tay Ly Tâm đi ra ngoài. Nếu không phải Lam Bang vận chuyển một thứ quý giá, tương đối quan trọng với Tề Gia tới ranh giới giữa Trung Quốc và Nga, hắn sẽ không cần đến Phương gia mượn đường. Tề Gia và Phương gia từ trước đến nay không có quan hệ qua lại, nhưng hắn tin một khi lợi ích lớn hơn nguy hại, không ai sẽ từ chối. Có điều Phương gia dám yêu cầu hắn giao Ly Tâm, vậy thì không còn gì để nói. Dù không mượn được con đường này, Tề Gia gặp phiền phức hơn trong việc đối phó Lam Bang nhưng không cũng không đến mức hắn không thể đối phó nổi.
Tuấn Kỷ thấy Tề Mặc tỏ thái độ dứt khoát không hề do dự, anh ta đồng thời đứng bật dậy. Anh ta không ngờ Tề Mặc từ bỏ lợi ích lớn như vậy, không ngờ Tề Mặc kiên quyết chặn đứng mọi con đường, khiến hai bên không còn cơ hội thương lượng.
Thấy Tề Mặc từ chối một cách dứt khoát, Ly Tâm thở phào nhẹ nhõm. Cô không phải là vật trao đổi lợi ích của ai đó, mặc dù hình như điều kiện trao đổi hoàn toàn có lợi cho cô nhưng Ly Tâm tự đáy lòng không hy vọng Tề Mặc trao đổi cô với Phương gia.
Ly Tâm cười híp mắt kéo tay Tề Mặc về chỗ ngồi, sau đó cô quay sang nói với Phương Hình và Tuấn Kỷ lúc này đều đứng dậy: "Nếu tin tức của tôi không sai, Lam Bang hiện cũng đang có xích mích với quý vị".
Ly Tâm không phải ngốc nghếch, nghe nội dung cuộc nói chuyện của mấy người đàn ông cô có thể đoán ra Tề Mặc và Lam Bang đã chính thức khai chiến, việc mượn đường chắc chắn có liên quan đến Lam Bang. Một khi cô đã đi theo Tề Mặc thì tự nhiên cô sẽ giúp hắn, nhưng trở mặt với Phương gia không phải là phương án hay, do đó cô mới quyết định lôi Tuấn Kỷ xuống bùn, lật lại tư thế đàm phán.
Tề Mặc hơi nhíu mày, lập tức dừng bước, hắn đảo mắt qua Ly Tâm, nộ khí ngút trời từ đáy mắt hắn đã giảm đi đôi chút. Sau đó Tề Mặc lạnh lùng nhìn Phương Hình và Tuấn Kỷ ở phía đối diện, thông tin Ly Tâm vừa nói hắn chưa từng nghe qua.
Chương 94 - Thích
Phương Hình liền mở miệng: "Tề lão đại, mời ngồi, có chuyện gì chúng ta từ từ thương lượng, lời nói của con trai tôi anh đừng coi là thật".
Thấy Ly Tâm kéo tay Tề Mặc, đáy mắt Tuấn Kỷ lóe một tia khó hiểu, nếu anh ta nhớ không nhầm, giang hồ đồn Tề Mặc không gần nữ sắc, vậy mà bây giờ hắn bị Ly Tâm đụng vào tay cũng không có phản ứng, rốt cuộc tin đồn không đúng hay vì nguyên nhân khác?
Ly Tâm cố gắng kéo Tề Mặc về chỗ ngồi, cô mỉm cười với Tuấn Kỷ ở phía đối diện: "Tôi không phải bị ép đi theo lão đại, tôi thật lòng muốn ở bên lão đại, anh không cần phải lo cho tôi".
Sau khi hiểu rõ ý Tuấn Kỷ, Ly Tâm cũng thấy vui vui, dù sao anh ta cũng đối xử tốt với cô, bất kể xuất phát từ động cơ gì, anh ta tốt với cô thì cô càng phải nói cho rõ ràng, cô không muốn dây dưa mập mờ. Trước đây, Ly Tâm từng có lúc không muốn đi theo Tề Mặc, nếu Tuấn Kỷ xuất hiện sớm hơn, chắc chắn cô sẽ nhận lời anh ta ngay lập tức. Còn vào thời điểm này, vào giây phút này, việc cô đi theo Tề Mặc không phải là bị ép buộc nữa rồi.
Nghe Ly Tâm giải thích, Tuấn Kỷ hơi nhíu mày. Về phần Tề Mặc, hắn đột nhiên quay sang nhìn Ly Tâm, ánh mắt tràn đầy nộ khí khiến Ly Tâm giật nảy người. Sao vậy, lẽ nào cô đã nói sai, cô giải thích như vậy chẳng lẽ không đúng?
Ly Tâm không biết là ngay từ đầu, những lời nói của Tuấn Kỷ đã chọc giận Tề Mặc, câu "anh đừng lo" của cô càng đổ thêm dầu vào lửa. Nếu bây giờ không phải đang ở Phương Gia, chắc chắn hắn sẽ cho Ly Tâm một trận nên thân.
"Thật lòng hay bị ép buộc là việc của tôi, Phương công tử không có tư cách can thiệp". Tề Mặc đưa mắt qua Tuấn Kỷ, thái độ vô cùng bá đạo.
Tuấn Kỷ nghe vậy không lên tiếng, Hồng Ưng đột nhiên chen ngang: "Nếu Lam Bang đã có xích mích với Phương Gia, vậy thì chúng ta nên lật lại vấn đề?". Từ đầu đến giờ chỉ im lặng lắng nghe, Hồng Ưng đã nhạy bén nắm bắt được trọng tâm câu nói của Ly Tâm, bây giờ không phải là vấn đề ai đi cầu ai nữa, sự đời đúng là thiên biến vạn hóa không thể lường trước, tự nhiên cục diện lại trở thành có lợi cho bọn họ.
Sau khi trở mặt với Lam Bang, mấy ngày vừa qua bọn họ lưu lại châu Âu để cùng Jiaowen thương lượng về kế hoạch hành động. Do mọi sự chú ý đều hướng về hai khu vực Âu Mỹ, cũng là nơi tập trung thế lực chủ yếu của Lam Bang nên bọn họ không bận tâm đến khu vực châu Á. Nếu không phải Ly Tâm lén lút bỏ đi Hongkong và xảy ra chuyện, lại nghe tin Lam Bang có một thứ quan trọng xuất hiện ở biên giới Trung Quốc và Nga, bọn họ không đời nào đích thân tới Phương gia, vì vậy tin tức bọn họ nắm được không nhanh bằng Ly Tâm.
Tuấn Kỷ thấy Ly Tâm có phản ứng như vậy, đám người Tề Gia rõ ràng không phải tầm thường, chỉ một câu nói lỡ miệng đã xoay chuyển cả cục diện, anh ta đành phải ngồi xuống mau chóng nghĩ kế sách đối phó.
Tề Mặc sau khi bị Ly Tâm kéo lại cũng ngồi xuống ghế, Ly Tâm vẫn đứng đằng sau lưng Tề Mặc, cô nói với Phương Hình: "Bọn chúng dám dùng cả biện pháp mạnh cảnh cáo Tuấn Kỷ, ép Phương lão đại làm theo ...