11:47 - 24/07/2015
ng tăng thêm khó khăn nhưng cũng tạo ra nhiều cơ hội."Tập trung toàn bộ xe chưa hỏng hóc về đây". Ly Tâm ra lệnh.
"Vâng ạ".
"Hãy chuẩn bị người, tập trung mọi hỏa lực về hướng Đông Bắc. Đem toàn bộ vũ khí đạn dược bắn về phía đó cho tôi, hãy bắn liên tục trong hai phút liền".
"Vâng ạ".
Ly Tâm chưa từng trải qua cũng không có kinh nghiệm đối mặt với tình huống này. Tuy nhiên dụ địch và phân tán sự chú ý là chiêu cô thường dùng. Trong cuộc đời đi ăn trộm của Ly Tâm, cô sử dụng thành công nhất chính là hai chiêu này. Thu hút sự chú ý của kẻ địch vào một mục tiêu là chiêu cô chưa từng thất bại bao giờ.
Bây giờ là lúc Ly Tâm vận dụng đạo lý tương tự. Lúc này, Tề Mặc, Hồng Ưng và Hoàng Ưng còn ở bên trong, Bạch Ưng, Hắc Ưng và Lập Hộ không có mặt ở đây, cô trở thành người có địa vị cao nhất. Dù người của Tề Gia có thừa nhận hay không, có phục hay không thì lời nói của cô vẫn là mệnh lệnh. Ở Tề Gia, luật lệ là quan trọng nhất, chẳng một ai dám không tuân thủ.
Ly Tâm phát một loạt mệnh lệnh, người của Tề Gia nhanh chóng hành động. Chỉ trong chốc lát, đạn pháo ngợp trời ở hướng Đông Bắc, cả không trung được thắp sáng bởi ánh lửa liên tiếp lóe lên, tiếng nổ kịch liệt đến mức cả trăm dặm vẫn còn nghe rõ. Thấy Tề Gia đột nhiên tập trung hỏa lực ở phía Đông Bắc, người của Lam Bang hiểu ra Tề Gia đang chơi canh bạc cuối cùng, bọn chúng cũng nhận thấy đây đúng là tác phong của Tề Mặc nên tập trung mọi sự chú ý và hỏa lực về hướng đó.
Trong tiếng nổ ầm ầm, tất cả xe Jeep còn có thể lái lặng lẽ tập trung về trước cửa động. Trái ngược với hướng Đông Bắc, nơi này chỉ là một sự trầm mặc. Ly Tâm cuộn chặt tay thành nắm đấm, cửa động sau lưng cô vẫn không có động tĩnh. Hai phút, chỉ có hai phút, Khúc Vi nói thời gian Kim tự tháp bị chôn vùi hoàn toàn là hai phút, cô đặt cược tất cả vào giây phút này.
Chương 88 - Đào thoát
Màn đêm đen bảo phủ cả sa mạc, không có ánh sáng, không có đèn chiếu, tất cả lặng lẽ tiến hành trong đêm tối. Chỉ có phía xa xa là một bầu trời đỏ lửa, mang màu sắc của máu tanh.
Một phút trôi qua, Ly Tâm lặng lẽ ngồi trên xe Jeep đỗ đầu tiên, đằng sau cô là ba chiếc xe Jeep người lái cũng đã ngồi sẵn ở vị trí. Chỉ còn lại nửa phút nữa, nửa phút quyết định Tề Mặc liệu có thể thoát ra ngoài, quyết định Bạch Ưng liệu có mở đường thành công. Tất cả đạn pháo của Tề Gia chỉ có thể bắn ra trong vài phút và giờ đây cũng đang ở những giây phút cuối cùng.
Không một người nào lên tiếng, cũng không ai tranh luận. Kẻ nào cần đi thì đi, cần ở lại thì ở lại, cần xông lên thì xông lên, người của Tề Gia có trật tự hơn Ly Tâm tưởng tượng. Ai làm việc người nấy, họ tự giải quyết từ việc cỏn con chứ không cần Ly Tâm giải quyết. Những người ở lại đều yên lặng chờ đợi trong chiến hỏa.
"Mộc tiểu thư, bên ta sắp không cự được rồi". Người đàn ông có vẻ đứng đầu nhóm người của Tề Gia ở đây lên tiếng báo cáo. Mặc dù anh ta không nói rõ nhưng Ly Tâm vẫn hiểu ý. Tất cả chờ đợi Tề Mặc nhưng đến lúc này vẫn không thấy bóng dáng hắn.
"Lão đại vẫn chưa..."
"Lão đại không có ở đây, lời của tôi là mệnh lệnh". Ly Tâm cất giọng vô cùng lạnh lùng, ngữ khí thể hiện quyền uy không dễ phản bác khiến người đàn ông sững sờ trong một hai giây, sau đó anh ta gật đầu rút đi dặn dò đàn em.
Do bị cát trắng tấn công và bị đặt thuốc nổ, tòa Kim tự tháp đẹp đẽ ở bên dưới đã bị phá hủy hoàn toàn. Một khi cả tòa Kim tự tháp sụp xuống sẽ tạo ra một sức mạnh đáng sợ. Không ai biết Kim tự tháp này rộng đến mức nào nhưng chắc chắn trên bề mặt ít nhất rộng cả trăm mét vuông, nếu ở lại đây thì chỉ có đường chết.
"Tề Mặc không phải..."
"Anh ấy sẽ ra ngoài, ông hãy kiên nhẫn một chút". Khúc Vi cất giọng run rẩy, ông ta còn chưa nói hết câu đã bị Ly Tâm lạnh lùng cắt ngang, giọng nói của cô hàm chứa sự tin tưởng và kiên định tuyệt đối.
Khúc Vi cuộn chặt bàn tay thành nắm đấm, ông ta bấm vào da mạnh đến nỗi đau đớn. Nhưng chỉ như vậy Khúc Vi mới có thể giữ một chút tỉnh táo. Ông ta không dám ngất đi, không dám nghĩ đến chuyện Tề Mặc không thể ra ngoài, ông ta phải tận mắt chứng kiến Tề Mặc thoát khỏi nơi đó, ông ta phải tận mắt thấy cháu trai duy nhất của ông ta ra khỏi nơi quỷ quái đó, ông ta không dám tin không bao giờ còn được gặp Tề Mặc nữa.
Lời nói kiên định của Ly Tâm khiến Khúc Vi vững vàng một chút. Ông ta ngẩng đầu nhìn theo hướng mắt của Ly Tâm, bên ngoài trời tối đen nên ông ta không thấy gì cả. Tuy nhiên niềm tin tuyệt đối toát ra từ Ly Tâm khiến sắc mặt vốn rất nhợt nhạt của Khúc Vi xuất hiện một tia ấm áp, trong lòng ông ta cũng bớt thấp thỏm.
Hỏa lực ngày càng ác liệt, đây là cuộc đọ sức cuối cùng giữa hai bên. Người của Lam Bang đều là những tay lão luyện, nghĩ đến chuyện có thể tiêu diệt lão đại của Tề Gia ở nơi này, bọn chúng bất giác càng trở nên hưng phấn, đạn dược bắn ra ngày càng hăng.
"Còn lại mười giây cuối cùng". Ly Tâm vừa nhìn chiếc đồng hồ được chế tạo đặc biệt trên cổ tay vừa mở miệng thông báo. Lúc này, cô cũng cảm thấy thân xe Jeep hơi chìm xuống, điều này có nghĩa là sự cân bằng ở dưới mặt đất đã bị phá vỡ, tất cả đang phát triển theo hướng diệt vong. Tề Mặc, anh không còn nhiều thời gian nữa.
"Hãy đợi ở cửa động, chuẩn bị cứu người". Nhìn thời gian trên đồng hồ đếm ngược những giây cuối cùng, suy đoán Tề Mặc nhanh nhất cũng xuất hiện vào thời điểm này, Ly Tâm ra lệnh cho người của Tề Gia.
Không một tiếng trả lời, chỉ có tiếng bước chân chạy thình thịch về phía cửa động, cuộc tấn công bằng hỏa lực cũng đã ở những giây phút cuối, người còn sống sót chuẩn bị rút lui.
Đúng lúc này, cửa động vốn yên tĩnh bỗng truyền đến tiếng bước chân chạy, tiếng bước chân mang một sức mạnh tuyệt đối.
Ly Tâm không quay đầu nhưng cô có thể nghe thấy âm thanh lao xao đầy xúc động ở cửa hang, người ở bên trong nhanh chóng được kéo ra ngoài. Tề Mặc là người chỉ cần có một phần trăm khả năng, hắn sẽ không bao giờ thất bại.
Tề Mặc làm thế nào để thoát ra ngoài, hắn có bị thương hay không, đã giải quyết đối thủ chưa? Mặc dù có rất nhiều nghi vấn nhưng bây giờ Ly Tâm không có thời gian quan tâm đến điều đó. Việc duy nhất cô cần làm là rời khỏi nơi này, đợi đến khi thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm rồi tính sau.
"Các anh còn lại năm giây, nhanh lên". Ly Tâm đặt tay lên vô lăng, chân đạp lên cần ga chuẩn bị sẵn sàng. Tề Mặc hai tay xách hai thuộc hạ chạy đầu tiên, nghe câu nói của Ly Tâm, hắn liền chạy đến chiếc xe Jeep của Ly Tâm. Thấy đạn pháo nổ ầm ầm ở phía xa xa, Tề Mặc nhíu mày hỏi: "Kiệt, chuyện gì..."
"Tôi đã sắp xếp cả rồi, anh mau lên xe đi". Ly Tâm cắt ngang lời Tề Mặc...