*Danh ngôn tình yêu:
11:47 - 24/07/2015
n hắn cũng là làm sai? Nếu không nể tình hắn cứu cô, hắn đừng mơ cô sẽ bận tâm và lo lắng cho sức khỏe của hắn. Cả đời này ngoài Tùy Tâm, cô chưa từng quan tâm ai bao giờ.

Nghe Tề Mặc nói vậy, Lập Hộ sững lại trong vài giây rồi nghiến răng: "Lão đại, Lập Hộ sai rồi, xin lão đại thứ lỗi".

Tề Mặc hơi gật đầu với Lập Hộ, ôm Ly Tâm đi ra ngoài. Ly Tâm nhíu chặt đôi lông mày, quay đầu nhìn Lập Hộ. Lập Hộ trao đổi điều gì đó với ông già tóc bạc rồi nhanh chóng đi theo Tề Mặc.

Thấy Ly Tâm nhìn mình bằng ánh mắt khó hiểu, Lập Hộ lắc đầu giải thích: "Cả gia tộc đều biết lão đại đã trở về. Nếu lão đại không lộ diện sẽ dẫn đến tin đồn không hay. Hơn nữa có một việc cần lão đại đích thân xử lý".

Lập Hộ nóng ruột chỉ nghĩ đến sức khỏe của Tề Mặc mà quên mất thân phận người đứng đầu Tề Gia của hắn. Nếu Tề Mặc không xuất đầu lộ diện, bên ngoài sẽ xuất hiện tin đồn và suy diễn lung tung. Không cho đối thủ bất cứ một khe hở chọc ngoáy là tôn chỉ xưa nay của Tề Mặc, Lập Hộ nhất thời quên mất.

Nghe Lập Hộ giải thích, Ly Tâm bất giác cau mày. Lời nói của Lập Hộ không hoàn toàn rõ ràng, nhưng Ly Tâm có thể hình dung ra. Lúc cô còn ở tổ chức ăn trộm, dù cô bị thương hay xảy ra chuyện, cô cũng phải cắn răng chịu đựng, để những người nhằm vào cô không tìm ra nhược điểm hoặc kẽ hở để ra tay. Đây là một đạo lý đơn giản, áp dụng trên người có thân phận như Tề Mặc đến bản thân Ly Tâm.

"Để tôi lái xe cho". Ly Tâm ngoan ngoãn làm gậy chống của Tề Mặc. Khi Lập Hộ lái xe đến, cô mở cửa xe cho Tề Mặc ngồi vào ghế sau rồi lên tiếng nói với Lập Hộ. Ly Tâm không biết y thuật. Tề Mặc lâm vào tình trạng này, Lập Hộ ngồi bên cạnh hắn sẽ tốt hơn, có thể dễ dàng ứng phó bất cứ lúc nào.

Ly Tâm chưa kịp bước đi, Tề Mặc liền nắm lấy cổ áo Ly Tâm, lôi tuột cô vào trong xe. Ly Tâm ngồi trên sàn xe vịn vào đùi Tề Mặc. Ly Tâm vừa định nhổm dậy, bàn tay to lớn của Tề Mặc lập tức ấn người cô xuống, khiến cô không thể ngẩng đầu. Ly tâm đành phải ngồi im, cô cố giữ thẳng người để không đè lên đùi Tề Mặc.

"Ngồi tử tế vào". Tề Mặc cất giọng lạnh lùng, tay dùng lực ép chặt cô vào đùi hắn. Ly Tâm liền từ bỏ việc phản kháng, trực tiếp tựa người vào đùi Tề Mặc. Hắn không sợ đau, việc gì cô phải lo cho hắn?

"Lão đại, tôi chỉ cần..."

"Mau lái xe". Lập Hộ chưa nói hết câu, Tề Mặc đột ngột cắt ngang, giọng nói có vẻ mất kiên nhẫn. Lập Hộ cắn răng, hít một hơi rồi nhấn ga, lái xe về phía đại bản doanh của Tề Gia.

Ly Tâm úp người vào đùi Tề Mặc, cảm giác hắn đang vuốt tóc cô. Mặt cô áp vào cặp đùi rắn chắc của hắn. Ly Tâm không khỏi than thầm, Tề Mặc đối xử với người của hắn tốt thật, thảo nào đám Lập Hộ và Hồng Ưng cam tâm tình nguyện bán sống chết vì hắn. Dưới tấm mặt nạ tàn nhẫn và lạnh lùng, Tề Mặc thật ra rất biết nghĩ đến người khác.

Tề Mặc bị nhiễm xạ. Nếu bọn họ tiếp xúc với hắn ở cự ly gần, bọn họ có khả năng sẽ bị truyền nhiễm. Vì vậy Tề Mặc giữ khoảng cách với tất cả mọi người. Hắn chỉ gần gũi một mình cô, là vì biết cô không sợ bị nhiễm xạ.

Gục mặt trên đùi Tề Mặc, Ly Tâm bỗng dưng mỉm cười. Có một lão đại như thế này cũng không tồi. Lão đại biết nghĩ đến thuộc hạ, không quản ngại nguy hiểm đi cứu thuộc hạ như Tề Mặc tốt gấp nhiều lần so với lão đại tổ chức cô từng ở trước kia. Nếu Tề Mặc không buông tha cô, vậy thì cô sẽ làm thuộc hạ của hắn. Lần này không phải do hắn bắt ép mà cô cam tâm tình nguyện.

Ô tô nhanh chóng đến trước cửa Tề Gia. Ly Tâm ngẩng đầu nhìn, thấy Lập Hộ từ từ giảm tốc độ. Cánh cửa lớn uy nghiêm của Tề Gia mở ra. Hai bên là hai hàng người hầu ăn mặc chỉnh tề, đứng cúi đầu đón xe của Tề Mặc đi vào.

Ở bên trong Tề Gia, người đi lại mỗi lúc một đông. Nhưng dù họ đang làm gì, thấy xe Tề Mặc đi đến gần họ cũng ngừng tất cả công việc, cúi người cung kính chào đón.

Xe ô tô đang lăn bánh thấy xe của Tề Mặc đi đến đều dừng lại. Tất cả mọi người ở bên trong xuống xe, cúi đầu hành lễ với Tề Mặc. Những người đó đều tràn đầy khí chất quý tộc, cao ngạo và lạnh lùng. Nhưng tất cả đều phải cúi đầu trước Tề Mặc.

Chứng kiến cảnh tượng trên, Ly Tâm không khỏi cảm thán. Đây chính là khí thế của hắc đạo, cũng thể hiện thế lực của Tề Mặc. Ly Tâm ngẩng đầu nhìn Tề Mặc, vẻ mặt hắn vẫn không có bất cứ sắc thái biểu cảm nào, giống như đã quá quen thuộc với sự cung kính của mọi người. Ly Tâm liền sờ lên đầu mũi, lần đầu tiên cô được tiếp đón như thế này, không thể không thừa nhận là cô cũng hơi đắc ý.

Ô tô dừng lại trước tòa nhà trung tâm, Lập Hộ nháy mắt với Ly Tâm qua gương chiếu hậu. Ly Tâm lấy lại vẻ mặt nghiêm túc, đẩy cửa xuống xe rồi hơi cúi người, cùng Lập Hộ lúc này đã xuống xe và làm động tác như Ly Tâm nghênh đón Tề Mặc. Gia tộc hào môn lắm quy định quy tắc thật, Ly Tâm thầm nhủ.

Tề Mặc lạnh lùng bước xuống ô tô. Tất cả mọi người đang cúi đầu nghênh tiếp hắn đồng thanh lên tiếng: "Lão đại".

Tề Mặc đảo mắt qua mọi người: "Nên làm gì thì làm đi". Nói xong, hắn đi thẳng vào tòa nhà trung tâm.

"Vâng ạ". Mọi người lại đồng thanh trả lời. Chỉ trong giây lát, Ly Tâm thấy tất cả mọi người như ong vỡ tổ. Người thì lên xe nổ máy, người thì đi vào nhà, kẻ đi ra ngoài...Già trẻ lớn bé nam nữ đều im lặng tiếp tục công việc. Ly Tâm đưa mắt bốn xung quanh rồi nhanh chóng đi theo Tề Mặc.

Tòa nhà chính có hai hàng ghế trong đó có cái ghế màu đen đặt ở vị trí cao hơn hết thảy. Ly Tâm chỉ nhìn qua cũng biết đó là chỗ ngồi của Tề Mặc, vị trí của lão đại một gia tộc có lịch sử trăm năm.

Tề Mặc không nói một lời nào đi thẳng lên phía trước và ngồi vào vị trí của hắn. Ly Tâm thấy bên dưới vẫn còn chỗ trống nhưng cô đứng tần ngần hồi lâu. Mặc dù chưa tận mắt chứng kiến nhưng Ly Tâm cũng từng nghe qua, trên giới hắc đạo, càng là gia tộc lớn và cổ xưa càng có nhiều quy tắc. Lúc vào cổng, cô cũng đã chứng kiến màn chào hỏi nghiêm ngặt của Tề Gia, những chiếc ghế này không thể tùy tiện ngồi vào.

Thấy dáng vẻ băn khoăn không biết nên đi hay nên ở của Ly Tâm, Lập Hộ đẩy nhẹ lưng Ly Tâm rồi đi về chiếc ghế thứ ba bên tay phải Tề Mặc. Đứng vào vị trí của mình, anh nháy mắt Ly Tâm và hất cằm về chỗ ngồi đối diện anh ta. Ly Tâm lập tức hiểu ra đó là vị trí của cô, cô liền đi về phía đó và đứng đợi.

Chỉ vài giây sau, tất cả những người có thân phận ở trong ngôi biệt thự đều lần lượt đi vào, bao gồm cả Tứ Ưng. Ly Tâm thấy Hồng Ưng đứng ở vị trí đầu tiên bên tay trái Tề Mặc, tiếp theo là Hoàng Ưng ở dưới. Bên tay phải Tề Mặc, Bạch Ưng đứng ở vị trí đầu tiên, Hắc Ưng xếp thứ hai. Mỗi người đều có vị trí của mình, Ly Tâm nhủ thầm may là vừa rồi cô không chiếm ch...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online
XtGem Forum catalog