*Danh ngôn tình yêu:
20:51 - 31/08/2015

cuối cấp của tớ và cậu cứ trôi đi như
vậy. Mình tớ hướng về bóng lưng cô
độc của cậu giữa hành lang, giữa
sân trường thênh thang của mái
trường yêu dấu. Bí mật đó vẫn chỉ là
của riêng tớ, riêng tớ mà thôi. Chắc
cậu chả biết được :)

Cuối năm, tớ chẳng mong đợi gì. Bởi
tớ sẽ ít gặp cậu hơn :< Trường tổ
chức buổi liên hoan cho học sinh
cuối cấp, tớ có tham gia văn nghệ.
Mấy hôm đó, tớ cố gắng nhiều lắm.
Để cậu để ý hơn tới tớ. Song, cũng
chả như mong đợi :) Còn cậu, lại thu
hút tớ hơn trong buổi tiệc khi mặc
chiếc áo caro đỏ đen, quần jean cá
tính. Biểu diễn thời trang cơ đấy :)
Sao cậu thích hạ gục thị giác tớ thế
nhỉ?

Rồi tụi mình đều bận ôn thi để vào
trường tớ đang học bây giờ. Cậu
trượt, tớ đậu. Mình lại chia xa. Nỗi
buồn le lói lại tới với tớ.

Vào trường mới, tớ cố quên cậu. Cậu
biết không, tớ lại bị gán với cái
thằng quỷ sứ ngồi với tớ, tên Phúc
-.- Ghét nó cực! Gán với nó tớ bực
lắm, nhớ cậu thôi. Còn cậu, nhiều
khi đứng ở hành lang tớ tự hỏi, giờ
cậu đang như nào, tớ tò mò lắm.
Lại lén nhìn cậu từ xa trong các
thánh lễ, tớ cũng phát ngán. Tớ
muốn cậu nhìn tớ, nhìn vào tớ. Và tớ
tham gia Tổ Đọc Sách trên nhà thờ.
Phục vụ Chúa là một vinh dự, nhưng
một phần vì tớ muốn tớ thật ấn
tượng với cậu. Cả nhà thờ ai cũng
biết mặt, biết tên tớ - v - Hầu như
vậy. Còn cậu? Tớ sợ là cậu chẳng để
ý gì đâu.

Nhiều khi tớ phát bực vì độ vô tư
của cậu. Tớ biết là tớ cố tình giấu,
nhưng thật sự cậu không nhận ra
cảm giác của tớ sao? Sao Chúa lại
để tụi con gái chúng tớ nhạy cảm
vậy, còn con trai lại ngây ngô như
thế? Đôi lúc, tớ thề là tớ đã cố gắng
bỏ cuộc. Gặp cậu thì lơ, lơ không
xong thì đi chỗ khác, đụng mặt thì
giả mù, cắt tóc phong cách khác,
không mặc áo khoác nữa... Bao lần
tớ '' suýt '' thành công cậu biết
không? Nhưng mà, cứ mỗi lần tớ
tưởng như đã '' forget '' rồi, cậu lại
nhẹ lướt sang tớ, rồi không biết vô
tình hay cố ý cho tớ một ánh mắt.
Ánh mắt buồn buồn cậu đôi khi
quét nhẹ trên tớ thôi cũng mang cho
tớ cái hy vọng. Rồi lại thích cậu, rồi
cam tâm nhận sự thờ ơ như trước
của cậu. Tớ tức lắm. Giống như thời
gian vừa rồi, tớ cũng đã bình thản
được ít lâu. Ngay hôm qua, đi ngang
qua cậu lại nhận được cái nhìn đó.
Lại thích cậu rồi.

Tim lại đập vì cậu rồi đồ máu lạnh
ạ...

Ây da...

Đơn phương 3 năm, tớ chưa bao giờ
nghĩ sẽ có ngày cậu ngoái đầu nhìn
tớ chăm chú một lần ( ý là khác với
sự vô tình nhẹ lướt qua tớ nhé ) hay
coi tớ là một người bạn, không, coi tớ
là một người quen thôi cũng khó...
Tớ đã vô vọng như vậy, đừng để sự
vô ý của cậu làm tớ '' Never Give Up
'' được không? Tớ tin chắc cậu không
hề hay biết cậu sẽ xuất hiện trên
một bài blog đâu nhỉ? Mà còn do
một con bé không ấn tượng gì với
cậu đâu ha. Tớ xin lỗi, vì chỉ có như
vậy tớ mới dám nói lên nỗi lòng
mình :) Tớ có khả năng lãnh đạo, tự
tin và mạnh dạn. Nhưng mà đối với
chuyện này... Hì hì, tớ cũng chỉ là
một đứa con gái bình thường, yếu
đuối trong phương diện tình cảm
thôi.
Rồi giờ tớ tỏ tình nhé!

Chờ đợi giây phút này lâu rồi. Mà
ngoài đời mình đâu thích xưng '' cậu
- tớ '' đâu nhỉ?

Vậy thôi theo cách của mình vậy :)

___ Tao thích mày___
Trang: « Trước12
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online
Teya Salat