The Soda Pop
*Danh ngôn tình yêu:
21:58 - 10/01/2015


… Cô ấy đã nói gì đó rồi mỉm cười, nụ cười bình yên và dịu êm tôi chưa bao giờ thấy, vài giây sau anh Dương đứng dậy bước ra khỏi quán, cô ấy nhìn tôi và mỉm cười lần nữa, một nụ cười khác, nụ cười hạnh phúc và xúc động. Tôi đã nhờ chị phục vụ đưa Nhi một mẩu giấy và rồi tôi chuyển sang bản nhạc khác, không đau buồn và bi thảm như Nocturne...

Nhật ký của Nhi

Nocturne vang lên như chìa khóa giải đáp tất cả, dáng người ấy, đôi mắt ấy, bao năm rồi không khác biệt là bao, chỉ là thêm vào chút trưởng thành, vững chãi đầy bản lĩnh. Cậu ấy nói đúng, cậu ấy chưa bao giờ rời xa mình, có chăng cậu ấy chỉ thay đổi cái cách bên cạnh mình mỗi ngày. Cậu ấy thành công rồi, chỉ là phải mất đến 2 năm mình mới có thể hiểu được.

Cậu ấy chuyển sang "The song from garden". Chị Nhung đem đến cho mình một tách ca cao khác cùng một mẫu giấy với nét chữ quen thuộc, là thơ của Nguyễn Nhật Ánh:

"Tình anh như lá
Reo vui mỗi ngày
Có chim về hót
Trong lòng sớm mai

Mai này lá rụng
Là mùa thu phai?
Không, tình yêu vẫn
Âm thầm trong cây

Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay"... cảm nhận hết những cảm xúc đang chất chứa trong lòng cô ấy. Chỉ khi lặng yên lắng nghe từng nốt nhạc tôi mới có thể chia sẻ với Nhi một cách trọn vẹn nhất. Và đêm nay tôi muốn cô ấy có thể nghe và hiểu được, tôi chưa bao giờ rời xa.

… Cô ấy đã nói gì đó rồi mỉm cười, nụ cười bình yên và dịu êm tôi chưa bao giờ thấy, vài giây sau anh Dương đứng dậy bước ra khỏi quán, cô ấy nhìn tôi và mỉm cười lần nữa, một nụ cười khác, nụ cười hạnh phúc và xúc động. Tôi đã nhờ chị phục vụ đưa Nhi một mẩu giấy và rồi tôi chuyển sang bản nhạc khác, không đau buồn và bi thảm như Nocturne...

Nhật ký của Nhi

Nocturne vang lên như chìa khóa giải đáp tất cả, dáng người ấy, đôi mắt ấy, bao năm rồi không khác biệt là bao, chỉ là thêm vào chút trưởng thành, vững chãi đầy bản lĩnh. Cậu ấy nói đúng, cậu ấy chưa bao giờ rời xa mình, có chăng cậu ấy chỉ thay đổi cái cách bên cạnh mình mỗi ngày. Cậu ấy thành công rồi, chỉ là phải mất đến 2 năm mình mới có thể hiểu được.

Cậu ấy chuyển sang "The song from garden". Chị Nhung đem đến cho mình một tách ca cao khác cùng một mẫu giấy với nét chữ quen thuộc, là thơ của Nguyễn Nhật Ánh:

"Tình anh như lá
Reo vui mỗi ngày
Có chim về hót
Trong lòng sớm mai

Mai này lá rụng
Là mùa thu phai?
Không, tình yêu vẫn
Âm thầm trong cây

Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay"... cảm nhận hết những cảm xúc đang chất chứa trong lòng cô ấy. Chỉ khi lặng yên lắng nghe từng nốt nhạc tôi mới có thể chia sẻ với Nhi một cách trọn vẹn nhất. Và đêm nay tôi muốn cô ấy có thể nghe và hiểu được, tôi chưa bao giờ rời xa.

… Cô ấy đã nói gì đó rồi mỉm cười, nụ cười bình yên và dịu êm tôi chưa bao giờ thấy, vài giây sau anh Dương đứng dậy bước ra khỏi quán, cô ấy nhìn tôi và mỉm cười lần nữa, một nụ cười khác, nụ cười hạnh phúc và xúc động. Tôi đã nhờ chị phục vụ đưa Nhi một mẩu giấy và rồi tôi chuyển sang bản nhạc khác, không đau buồn và bi thảm như Nocturne...

Nhật ký của Nhi

Nocturne vang lên như chìa khóa giải đáp tất cả, dáng người ấy, đôi mắt ấy, bao năm rồi không khác biệt là bao, chỉ là thêm vào chút trưởng thành, vững chãi đầy bản lĩnh. Cậu ấy nói đúng, cậu ấy chưa bao giờ rời xa mình, có chăng cậu ấy chỉ thay đổi cái cách bên cạnh mình mỗi ngày. Cậu ấy thành công rồi, chỉ là phải mất đến 2 năm mình mới có thể hiểu được.

Cậu ấy chuyển sang "The song from garden". Chị Nhung đem đến cho mình một tách ca cao khác cùng một mẫu giấy với nét chữ quen thuộc, là thơ của Nguyễn Nhật Ánh:

"Tình anh như lá
Reo vui mỗi ngày
Có chim về hót
Trong lòng sớm mai

Mai này lá rụng
Là mùa thu phai?
Không, tình yêu vẫn
Âm thầm trong cây

Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay"... cảm nhận hết những cảm xúc đang chất chứa trong lòng cô ấy. Chỉ khi lặng yên lắng nghe từng nốt nhạc tôi mới có thể chia sẻ với Nhi một cách trọn vẹn nhất. Và đêm nay tôi muốn cô ấy có thể nghe và hiểu được, tôi chưa bao giờ rời xa.

… Cô ấy đã nói gì đó rồi mỉm cười, nụ cười bình yên và dịu êm tôi chưa bao giờ thấy, vài giây sau anh Dương đứng dậy bước ra khỏi quán, cô ấy nhìn tôi và mỉm cười lần nữa, một nụ cười khác, nụ cười hạnh phúc và xúc động. Tôi đã nhờ chị phục vụ đưa Nhi một mẩu giấy và rồi tôi chuyển sang bản nhạc khác, không đau buồn và bi thảm như Nocturne...

Nhật ký của Nhi

Nocturne vang lên như chìa khóa giải đáp tất cả, dáng người ấy, đôi mắt ấy, bao năm rồi không khác biệt là bao, chỉ là thêm vào chút trưởng thành, vững chãi đầy bản lĩnh. Cậu ấy nói đúng, cậu ấy chưa bao giờ rời xa mình, có chăng cậu ấy chỉ thay đổi cái cách bên cạnh mình mỗi ngày. Cậu ấy thành công rồi, chỉ là phải mất đến 2 năm mình mới có thể hiểu được.

Cậu ấy chuyển sang "The song from garden". Chị Nhung đem đến cho mình một tách ca cao khác cùng một mẫu giấy với nét chữ quen thuộc, là thơ của Nguyễn Nhật Ánh:

"Tình anh như lá
Reo vui mỗi ngày
Có chim về hót
Trong lòng sớm mai

Mai này lá rụng
Là mùa thu phai?
Không, tình yêu vẫn
Âm thầm trong cây

Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay"... cảm nhận hết những cảm xúc đang chất chứa trong lòng cô ấy. Chỉ khi lặng yên lắng nghe từng nốt nhạc tôi mới có thể chia sẻ với Nhi một cách trọn vẹn nhất. Và đêm nay tôi muốn cô ấy có thể nghe và hiểu được, tôi chưa bao giờ rời xa.

… Cô ấy đã nói gì đó rồi mỉm cười, nụ cười bình yên và dịu êm tôi chưa bao giờ thấy, vài giây sau anh Dương đứng dậy bước ra khỏi quán, cô ấy nhìn tôi và mỉm cười lần nữa, một nụ cười khác, nụ cười hạnh phúc và xúc động. Tôi đã nhờ chị phục vụ đưa Nhi một mẩu giấy và rồi tôi chuyển sang bản nhạc khác, không đau buồn và bi thảm như Nocturne...

Nhật ký của Nhi

Nocturne vang lên như chìa khóa giải đáp tất cả, dáng người ấy, đôi mắt ấy, bao năm rồi không khác biệt là bao, chỉ là thêm vào chút trưởng thành, vững chãi đầy bản lĩnh. Cậu ấy nói đúng, cậu ấy chưa bao giờ rời xa mình, có chăng cậu ấy chỉ thay đổi cái cách bên cạnh mình mỗi ngày. Cậu ấy thành công rồi, chỉ là phải mất đến 2 năm mình mới có thể hiểu được.

Cậu ấy chuyển sang "The song from garden". Chị Nhung đem đến cho mì
Trang: « Trước1...345
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online