Pair of Vintage Old School Fru
*Danh ngôn tình yêu:
13:05 - 27/07/2015
có cơm ăn. Khệnh khạng ngồi phịch xuống ghế salon, Ngu Công vừa mở miệng đã cợt nhả: "Ta nói, cậu và hoa khôi khoa ta cứ thế mà mỗi người một nơi à?"
Tiêu Nại tiến đến bàn làm việc, hơi chồm người đến, ngón tay gõ trên bàn phím, "Danh bất chính ngôn bất thuận, vẫn chưa đến đâu, cậu nghĩ tôi phải làm sao?"

Nghe nghe nghe nghe!

Câu này! Giọng điệu này!

Anh mà cũng có ngày hôm nay cơ đấy!

Ngu Công hỉ hả, trong lòng thầm sung sướng, có điều vô cùng biết ý mà không để lộ bất cứ suy nghĩ nào ra ngoài, cái tên trước mặt tinh tướng quá, mà mình lại còn nợ người ta đến mấy trăm tệ!

"Haizzz, chuyện này, cũng buồn thật đấy." Ngu Công tỏ vẻ thông cảm, đang định nói câu "Cùng là kẻ luân lạc nơi chân trời góc bể, chi bằng chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm", lại thấy Tiêu Nại tắt máy vi tính, có vẻ như muốn bỏ đi, Ngu Công giật mình thất sắc.

"Hôm nay chỉ thế rồi đi hả?"

"Ừ."

"Đi làm gì?"

"Kết hôn sinh con."

Thành phố W cùng thời gian đó, đang mưa bão dầm dề. Trong căn phòng đọc sách của một ngôi biệt thự lộng lẫy rộng rãi, Vi Vi đang giảng giải vài kiến thức sơ trung cho một cậu bé.

"Vẽ đường đối góc trước, rồi bên này vẽ thêm một đường phụ, chúng ta có thể ra được mấy đằng thức này... sau đó thế công thức vào... giải ra, như thế... hiểu chưa nào?"

Cậu bé lắc lắc đầu vẻ bất lực muốn khóc, giương đôi mắt khó hiểu lên nhìn Vi Vi.

"Hừm, không sao, chúng ta nói lại lần nữa vậy."

Tuần trước Vi Vi về nhà, còn chưa kịp hàn huyên nhiều với bố mẹ đã bị bố cô đẩy đến đây làm gia sư cho cậu con trai của lãnh đạo, thuận tiện từ chối luôn yêu cầu mua di động của Vi Vi, bảo là, đến lúc đó con dùng thù lao gia sư mua đi.

Vi Vi nghĩ đến là không kìm được những giọt nước mắt buồn bã, biết thế thì hồi trước có được học bổng đã không giao nộp ra rồi. Cũng may cậu bé này rất ngoan, không khó dạy bảo cho lắm.
Chuyển sang cách giảng giải khác, cậu bé quả nhiên đã hiểu. Giảng thêm cho cậu thêm hai đề bài nữa, mưa cuối cùng đã ngừng, Vi Vi liền vội vã cáo từ ra về.

Sau cơn mưa lớn, mặt trời vẫn thản nhiên ló đầu ra, có điều uy lực đã giảm sút, trong không khí có vị thanh tân và mát mẻ đặc biệt chỉ có sau cơn mưa. Hứng cơn gió muộn mát mẻ, Vi Vi đạp xe, đội chiếc mũ xanh cỏ, xuyên qua những con phố quanh co, vội vã về nhà cho kịp giờ.

Hôm nay có việc rất quan trọng phải làm mà.

Về đến nhà ăn xong cơm rửa xong bát thì đã gần bảy giờ, Vi Vi chào bố mẹ một tiếng rồi lủi vào phòng mình. Đeo tai nghe vào, mở vi tính ra, đăng nhập vào game, Đại Thần đã ở trên đó.

Vi Vi điều chỉnh lại micro: "Anh lên lâu chưa? Hôm nay mưa lớn quá, em về trễ."

Vi Vi đang dùng chat thoại.

Trước kia ở ký túc thì sợ làm phiền bạn bè cùng phòng, cơ bản đều trao đổi qua cách gõ chữ thông thường, bây giờ ở nhà rồi thì tất nhiên đã khác, tiện thế nào thì cứ làm thế ấy, dù gì phòng của cô và của bố mẹ cách một phòng khác, cửa khóa lại là họ chẳng thể nghe được gì cả.

Tiêu Nại trả lời: "Vừa lên."

"Ô, bây giờ đi kết hôn?"

Kết hôn mà Vi Vi đang nói tất nhiên không phải chỉ hai người họ, mà là chỉ đám thần thú hổ của họ cơ.

Mấy hôm nay Vi Vi ngoài việc làm gia sư thì chỉ dắt vật cưng đi nâng cấp, tuy vật cưng cấp 30 đã kết hôn được rồi, nhưng lúc động phòng, thuộc tính và chức năng hai bên lại có thể ảnh hưởng đến chất lượng đời sau. Vậy nên Vi Vi luôn dẫn vật cưng theo để luyện đến mãn cấp, mới cho nó kết hôn với tiểu hổ của nhà Đại Thần.
Vật cưng kết hôn quá đơn giản, đến chỗ Thú Thần lãnh giấy chúc phúc là được, nhưng động phòng lại khá phiền phức.

Đầu tiên, phải có phòng mới.

Vật cưng cũng có tôn nghiêm của nó, giữa thanh thiên bạch nhất XXOO thì không thể, nên game thủ phải tạo một căn phòng mới trong nhà mình cho bọn nó. Mấy hôm nay Vi Vi và Tiêu Nại phân công, Vi Vi dẫn cục cưng đi thăng cấp, còn Tiêu Nại phụ trách mua gạch xây phòng.

Thêm nữa, phải là buổi tối, sau tám giờ.

Vẫn câu nói đó, vật cưng cũng có tôn nghiêm của nó, giữa ban ngày ban mặt không làm, tất cả đều phải tiến hành lén lén lút lút trong bóng đêm.

Thỏa mãn được hai điều kiện đó, ok, động phòng có thể được bắt đầu.

Vi Vi và Nại Hà dẫn vật cưng đi kết hôn, đợi đến tám giờ, đưa bọn nó vào động phòng.

Nghe các game thủ trên diễn đàn nói rằng, cảnh tượng động phòng của vật cưng rất ư là dung tục, căn phòng cứ lắc la lắc lư liên hồi, lại còn trái tim màu hồng không ngừng chấp chới bay ra nữa chứ.
Vậy nhưng Vi Vi lại không có diễm phúc được tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó, bởi vì vừa mới đưa vật cưng vào trong, hệ thống liền nhắc nhở cô – -

"Xin lỗi, vật cưng của bạn hạ thế chưa đủ 150 tiếng đồng hồ, vật cưng vị thành niên không thể tiến hành hành vi XX."

......

Trò game này còn có thế biến thái hơn nữa không? Đã đến đẳng cấp được kết hôn rồi, lại còn không thể động phòng? Hệ thống lại bộc phát ra thêm mặt vô sỉ rồi!

Vi Vi há mồm trợn mắt một lúc sau, rồi hỏi Tiêu Nại: "Mộng Du 2 chắc không biến thái như thế này chứ?"

"Không..."

Tiêu Nại phủ nhận, mấy giây sau, chậm rãi tiếp: "... đến mức này..."

Vi Vi chỉ im lặng.

Rồi lại im lặng.

Ngoài cửa vẳng đến tiếng bước chân quen thuộc, Vi Vi nói một câu "Mẹ em đến rồi", sau đó nhanh chóng gỡ tai nghe xuống, làm ra vẻ đang lướt net.

Thấy mẹ ý tứ gõ cửa một lúc rồi mới đẩy cửa bước vào, cánh tay đưa lên vuốt vuốt mặt Vi Vi, vừa vuốt vừa than vãn: "Con gái học gì không học lại học vi tính, nghe người ta bảo nhìn vi tính nhiều mặt sẽ thành hình vuông, bức xạ lại không tốt cho da, trước khi lên mạng nhớ phải bôi chút kem dưỡng da..."

Vi Vi đã quen với điều này rồi, không hề cự lại mà để mặc mẹ mình xoa xoa vuốt vuốt gương mặt, miệng biện hộ: "Vậy mẹ đừng bắt con rửa bát nữa, nước rửa bát không tốt cho da tay."

Bà Bối bảo: "Vậy con rửa rau đi."

Nhà họ Bối lúc nấu cơm phân công rất rõ ràng, bà Bối rửa rau, ông Bối nấu chính, Vi Vi rửa bát. Nhưng Vi Vi thực sự rất ghét việc đó, có điều rửa rau...

Thôi thì cứ rửa bát vậy.

Bà Bối phản kích lại yêu cầu vô lý của con gái, trong lòng rất khoái chí, bôi kem ban đêm cho cô xong rồi bỏ ra ngoài. Vậy nhưng đúng khoảnh khắc bà đóng cửa lại, Vi Vi gào: "Mẹ, mẹ cũng ít xem tivi lại đi, tivi cũng hình vuông đó."

Vi Vi lại đeo tai nghe lên, Đại Thần vẫn đứng đó trầm tư, Vi Vi hỏi: "Anh đang làm gì thế?"

"Nghiên cứu máy rửa bát."

"..."

Tiêu Nại nói thêm cho rõ: "Anh cũng không thích rửa bát."

"... Anh nghe trộm mẹ con em nói chuyện."

"Ồ, anh rất sẵn lòng nghe một cách quang minh chính đại.&qu...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online