Pair of Vintage Old School Fru
*Danh ngôn tình yêu:
19:50 - 20/05/2015

Chương 1


-


“Tẩu Tẩu, Tướng Khuyết ca đã trở về chưa?”


Sáng sớm, Hoa Điệp vẻ mặt hăng hái chạy vào sương phòng, cánh cửa mở ra, trong phòng liền truyền đến tiếng một nữ nhân thét chói tai, còn mang theo tiếng chửi rủa.


“Tiểu Điệp, muội cút ra ngoài cho ta!”


Nghe thấy tiếng gầm gừ, Hoa Điệp lè lè cái lưỡi màu hồng nhạt, vội vàng đóng cửa, nhanh như chớp biến mất.


“Đều tại nàng! Dạy hư nha đầu kia rồi.” Ngôn Chấn nhịn không được oán giận.


“Còn nói thiếp, muội ấy còn không phải do chàng làm hư sao”. Thẩm Hương Viện quăng cho hắn một ánh mắt hờn dỗi, sau đó bắt đầu mặc quần áo.


Bàn tay của Ngôn Chấn lưu luyến trên da thịt non mền của thê tử, kích thích nàng phát ra tiếng thở dốc hưng phấn.


“Đủ . . . . Đủ, nha đầu Tiểu Điệp kia …. Còn đang ngoài cửa chờ thiếp.”


“Cứ để nó chờ”….. Ngôn Chấn hôn lên vai nương tử, nói thầm.


Thẩm Hương Viện hai má đỏ lên, quăng cho tướng công một cái nhìn xem thường, “Đừng nói đùa, nếu để muội ấy chờ, muội ấy sẽ biết chúng ta ở trong phòng làm những chuyện gì.”


“Chúng ta vốn là vợ chồng, có cái gì mà ngượng ngùng?”


“Chàng. . . . Thật là.”


Thẩm Hương Viện đẩy bàn tay hắn đang chạy loạn trên người nàng ra, khẽ gắt một tiếng, liền vội vàng mặc quần áo, tránh hắn lại động tình, kéo nàng về trên giường ân ái một phen, không thể như vậy.


Kéo dài một lúc, Thẩm Hương Viện mới đỏ mặt từ trong phòng đi ra, lập tức nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ranh mãnh của Hoa Điệp.


“Ngôn ca ca và tẩu tẩu thật yêu nhau, Hoa Điệp hình như đến không đúng lúc”. Nàng bướng bỉnh nháy mắt mấy cái với Thẩm Hương Viện.


“Nha đầu xấu, đừng trêu ta. Nói mau, có chuyện gì?” Khuôn mặt Thẩm Hương Viện đỏ lên, vội vàng nói sang truyện khác.


“Nghe nói Tướng Khuyết ca đã trở lại đúng không?” Hoa Điệp trở nên hưng phấn, lập tức quay quanh Thẩm Hương Viện ở bên cạnh liên tục hỏi.


“Muội nghe ai nói vậy? Mỗi ngày muội đều hỏi Khuyết ca khi nào thì trở về, rốt cuộc gả muội cho đệ ấy được rồi.” Thẩm Hương Viện cười nói.


Kể từ khi Thẩm Tướng Khuyết cứu Hoa Điệp trở về từ Quỷ Môn Quan lúc mười tuổi, nàng liền cả ngày quấn lấy Thẩm Tướng Khuyết, nhưng Thẩm Tướng Khuyết không hề thích, chỉ cảm thấy nàng thật phiền toái.


Cho nên, một năm nọ vào buổi tối, hắn không chào mà đi, nói muốn đi lưu lạc giang hồ, lần này đi đã trôi qua bốn năm.


“Tướng Khuyết ca đã về nhà?” Ánh mắt Hoa Điệp sáng lên.


“Hẳn là mới đến chứ….”Thẩm Hương Viện nói còn chưa nói xong, Hoa Điệp đã vội vã chạy đi.


“Tiểu Điệp,muội chờ chút.”


Nàng gấp rút vội vàng kéo Hoa Điệp.


“Tẩu tẩu, có chuyện gì sao?” Trái tim của Hoa Điệp đã sớm bay đến trên người của người ở Thẩm phủ rồi.


“Muội đừng nóng vội, Tướng Khuyết đã lớn rồi, đệ ấy sẽ không chạy trốn, tỷ có lời muốn hỏi muội.” Thẩm Hương Viện kéo Hoa Điệp đến một góc, cười hỏi: “Tiểu Điệp, có phải muội yêu thích tiểu đệ nhà ta không?”


Gương mặt Hoa Điệp thoáng chốc đỏ lên, cực kì thẹn thùng.


Thẩm Hương Viện nhìn bộ dáng thẹn thùng của nàng, môi đỏ mọng cong lên, còn xấu xa trêu chọc nàng, “Muội không nói lời nào là khó xử sao? Không ngờ tiểu đệ ta như vậy mà không có nữ nhân theo.”


“Ai nha! Tẩu tẩu, tỷ biết rõ….” Hoa Điệp gấp đến độ dậm chân, mặt trở nên đỏ hơn, không cần nói cũng biết.


“Tỷ hiểu được, tỷ chỉ trêu chọc muội thôi.” Thẩm Hương Viện cười trêu nói.


Chỉ trong chốc lát, vẻ mặt Thẩm Hương Viện đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, “Tiểu Điệp, nguyên nhân muội thích Tướng Khuyết là vì năm đó đệ ấy đã cứu muội một mạng sao?”


Từ nhỏ thân thể Hoa Điệp đã không tốt vì luôn phải chịu những cơn đau đớn do độc Thụ Hàn đem lại, cho đến mười lăm tuổi gặp được Thẩm Tướng Khuyết cứu trở về từ Quỷ Môn Quan.


Thẩm Hương Viện rất lo lắng Hoa Điệp đem sự cảm kích nhầm lẫn thành tình yêu nam nữ.


“Tất nhiên muội rất biết ơn Tướng Khuyết ca đã cứu mạng muội, nhưng…. Muội cũng không vì cảm kích mới thích huynh ấy…..”


“Rốt cuộc là vì sao?”


“Cái này,tỷ bảo muội phải nói như thế nào?” Hoa Điệp đỏ mặt, khuấy đều các ngón tay vào nhau, biểu tình thẹn thùng làm cho người ta thương xót.


“Tất nhiên là thành thật nói nha!” Thẩm Hương Viện trêu ghẹo nói, nhìn bộ dáng của nàng, chính xác là sa vào bể tình của nữ nhân.


“Thì…. Ở lần đầu tiên muội nhìn thấy Tướng Khuyết ca mặc dù huynh ấy cau có, nhưng mà muội có thể cảm giác được động tác của huynh ấy rất dịu dàng, mỗi lần muội phát bệnh, huynh ấy luôn ở bên cạnh chăm sóc muội…..”.


“Vậy chứ Ngôn ca ca không ở bên cạnh chăm sóc muội sao?“ Thẩm Hương Viện chen miệng vào nói.


“Điều đó không giống nhau!” Hoa Điệp dậm chân, khuôn mặt một trận hồng rực.


“Như thế nào không giống? Là tâm sẽ giống nai con chạy loạn sao?”


Nàng nói một câu liền trêu trọc một câu, Hoa Điệp hận không thể tìm trên mặt đất một cái động để có thể chui vào.


“Tẩu tẩu…..” Hoa Điệp trừng đôi mắt đẹp quăng cho nàng một cái nhìn xem thường.


“Được rồi! Không trêu muội nữa. Tỷ đã hiểu được muội là thật lòng ,vậy thì tỷ cũng yên tâm đem tiểu đệ giao cho muội, bất quá lấy cá tính tiểu đệ….” Nàng hướng Hoa Điệp nháy mắt mấy cái, “Đệ ấy vậy mà lại là cái đầu ngỗng không hiểu phong tình, muội sẽ phải vất vả chút.”


Hoa Điệp do dự nói:“Muội không sợ Tướng Khuyết ca không hiểu phong tình, mà chỉ sợ Tướng Khuyết ca không thích muội.


“Muội yên tâm” Thẩm Hương Viện vỗ vỗ tay nhỏ bé của nàng, tròng mắt đen nhánh xoay tròn, “Tỷ có một ý kiến hay.”


“Chủ ý gì?” Hoa Điệp trừng mắt to, tò mò hỏi.


“Gần quan được ban lộc….”


“Thế nào là gần quan được ban lộc?”


“Chính là….” Thẩm Hương Viện hướng Hoa Điệp ngoắc ngoắc ngón tay, Hoa Điệp lập tức đem đầu đến gần.


Nàng ở bên tai Hoa Điệp nói nhỏ vài câu, chỉ thấy Hoa Điệp mở to hai mắt.


“Có thể không? Nhưng mà Ngôn ca ca …..”


“Đừng lo lắng.” Thẩm Hương Viện vỗ ngực cam đoan với nàng, “Ngôn Chấn có tỷ lo, tỷ sẽ nghĩ tất cả biện pháp thuyết phục chàng.”


** “Hoang đường” Ngôn Chấn nhíu mày khiển trách.


“Sao lại hoang đường? Thiếp thấy đây là ý kiến hay.” Thẩm Hương Viện đứng thẳng lưng đối mặt với tướng công tranh luận không ngớt.


“Hay gì chứ? Ta cho rằng nó quá tồi tệ”. Ngôn Chấn lẩm bẩm chửi mắng.


“Ngôn Chấn, chàng nói chủ ý của thiếp tồi tệ?” Thẩm Hương Viện bất mãn cong môi lên, giận dữ trừng mắt nhìn hắn.

...
Trang: 123...21Sau »
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online