Old school Swatch Watches
*Danh ngôn tình yêu:
09:37 - 03/05/2015

Nước mắt của cô làm anh kinh hoảng, đau khổ của cô là do anh tự tay mang đến, do sự bạc nhược yếu kém trong ý chí của anh khiến cô rơi vào vực sâu vạn kiếp bất phục, giờ phút này anh thầm nghĩ muốn đem gắt gao mà ôm vào trong lòng, hôn lên nỗi đau của cô, hôn lên nước mắt của cô, mặc kệ đạo đức, mặc kệ dư luận, anh nguyện vì cô mà trầm luân…


Song, anh cái gì cũng không có làm, mà chỉ trầm mặc nắm chặt nắm tay, yên lặng để cô phát tiết tâm tình.


Anh không thể phạm lại sai lầm, nhìn tình trạng trước mắt đã làm cho anh không biết phải làm gì, thật không rõ mấy ngày qua, anh đến tột cùng đã làm những gì?


Xoay người, một vật đồ sứ hình Kitty hướng anh bay vụt đến, “Loảng xoảng lang” một tiếng ở trước mặt anh rơi vỡ vụn.


“Đi ra ngoài!” Cô vùi đầu giữa hai gối, liều mạng mà lau nước mắt, nhưng một lần một lần xóa đi cũng không thể xóa hết. Nước mắt cứ cố chấp chảy trên khuôn mặt cô.


Cái trán anh nóng rực ẩm ướt, chất lỏng chảy xuống mắt, trước mắt anh mơ hồ, không thể suy nghĩ gì, rốt cuộc anh thấy không rõ bộ dáng của cô nữa.. . Đầu có chút bất tỉnh, bước chân có chút hư nhuyễn…


“Xin lỗi.” Anh khó khăn nói ra, quay đầu nghĩ muốn rời đi, anh không muốn lại làm cho cô thương tâm nữa, nhưng, cái trán mới đụng vào cánh cửa đã đem cánh cửa trắng nhiễm thành một mảnh đỏ sẫm…


“Anh đi, đi đi.. . Thư Duy!”


Sau tiếng rống cô ngẩng đầu khoảnh khắc ấy trong nháy mắt như dừng lại, cô kinh hoàng nhìn máu của Thư Duy đang chảy ra trước mắt mình.. .


“A… “


Cô như điên như cuồng khiếu, vì anh trốn tránh gây cho cô bi thương, nan kham, phẫn nộ, thế cho nên bây giờ khi mắt cô thấy anh bị thương mà sinh ra kinh hoàng, sợ hãi, thất thố, tất cả đều phát tiết đi ra, như sóng trào không thể vãn hồi.


Anh chạy đến bên cô, gắt gao mà ôm toàn thân đang run rẩy của cô, trong miệng không ngừng an ủi.


“Đừng sợ, không có việc gì, không có việc gì, thật sự không có việc gì… “


Bịch!


Cánh cửa thoáng cái bị đụng phải, tất cả mọi người trong Diệp gia đều chạy tới sau đó bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hách, cho đến khi có người mở miệng hô ——


“Đừng ngẩn người nữa, mau gọi xe cấp cứu! “


Một câu nói thức tỉnh mọi người, thoáng cái toàn bộ người trong phòng bận rộn cả lên.


Thư Duy được đưa đi, bọn người hầu cũng rời đi, nhân tiện ngay cả Phúc tẩu người luôn luôn thương yêu Diệp Uyển Nhu cũng không phát giác sự tồn tại của cô.. .


Cô cũng lẳng lặng như vậy.. . Lẳng lặng mà ngồi yên.. .


Một mái tóc dài đến thắt lưng ướt sũng mà bao lấy dáng vẽ hoàn mỹ, đôi môi xinh đẹp vốn hé mở là trở thành một nụ cười khuynh thành, giữa màng sương mông lung có thể trông thấy đó là một cô gái cực kỳ ngọt ngào.


Cô gái giống như thiên sứ, ở trong lồng kiếng thủy tinh bày ra dáng vẻ không tỳ vết, nồng đậm lông mi khép lại giống như hải dương thăm thẳm, chói lọi đến bức người, sóng mũi như điêu khắc cùng đôi môi phấn hồng,đôi môi linh hoạt đỏ thắm vốn đang mở miệng cười mà khẽ nhếch, bọt nước ở trong tay cô mà phát sáng, cô giơ cao cánh tay,để lộ ra kiều dồn mê người.


Bọt nước thành chuỗi, thành chuỗi hình thành ngăn cách tầm nhìn cũng như tạo thành lá chắn tốt nhất để nhìn trộm cô gái, cảnh sắc loáng thoáng tươi đẹp, có thể đốt lên tâm hỏa của bất luận kẻ nào.. .


Ngón trỏ của Diệp Thư Duy nhẹ vỗ về lên màn hình 40 tấc thật lớn, trong màn hình là hình ảnh cô gái duy mỹ mà chân thật ngây ngô cùng mềm mại, mỗi một đường cong, mỗi một một hình ảnh, đều tươi sáng mà đem tất cả vẻ đẹp của cô gai triển lộ không bỏ sót một chút gì.


Đầu ngón tay vừa chạm đến, cô gái giống như chân thật hiện ra ở trước mắt ah mà duy diệu duy tiếu, anh rung động, đầu ngón tay di chuyển xuống, xuyên thấu qua xúc cảm rất nhỏ, càng thêm làm cho tâm thần anh nhộn nhạo.


“Thư Duy, anh khỏe chưa?” Cánh cửa đột nhiên mở ra, Giai Hân bước vào quan tâm hỏi.


Diệp Thư Duy vội vàng lấy một tấm khăn đỏ che lại màn hình, nhưng lại không kịp đem nó thu hồi, vì vậy anh vội vàng mà lấy thân thể ngăn cản tầm mắt, cũng khắc chế tâm tình



khẩn trương của mình.


“Tốt hơn nhiều rồi, sớm không sao rồi.” Tiếng nói anh nghe tới vẫn có chút cực lực khắc chế mà bối rối cùng thô ách.


“Vẫn nên chú ý nhiều, nếu không như thế nào ứng phó hành trình kế tiếp?” Giai Hân đem hoa quả đặt ở trên bàn, mỉm cười mà đến gần anh, cũng không phát giác khác thường của anh.


Thư Duy có chút áy náy mà nhìn cô, có chút chuyện anh nên sớm một chút nói cho cô ta biết, miễn cho cô ta ngày sau sinh hối hận.


“Giai Hân, cô biết tôi.. . “


“Cái gì cũng đừng nói!” Giai Hân rất nhanh mà chặn lại, lấy tay che môi anh, không cho anh đem lời nói ra khỏi miệng. ( Bear: hồ ly lửa mưu mô )


Cô ngưng thần nhìn thẳng anh, một lúc lâu sau mới hé ra nụ cười má lúm đồng tiền, xoay người bắt đầu rửa sạch hoa quả.


Một lát sau, cô ta mở miệng nói:


“Gả cho anh, là lựa chọn của em. Là tốt, là xấu, em điều sẽ gánh chịu.. . ” Nói lời này cô ta còn làm ra vẻ có chút nghẹn ngào, hốc mắt có chút phiếm hồng.


Trừng mắt nhìn lên, cô ta ra vẻ mạnh mẽ đem nước mắt cấp lui trở về, rồi lại thay một bộ mặt hào hiệp bất cần, quay đầu cười ngọt ngào nói:


“Không phải người ta hay nói hôn nhân là đánh cuộc sao? Chưa đánh thì người nào biết em nhất định thua chứ! ” ( Bear: hồ ly tinh ngươi thua thảm rồi )


“Giai Hân… “


“Đừng nói!” Cô vội vàng ngăn lời anh nói.”Anh muốn nói gì em đã biết rõ, nhưng em đã nói rồi, em có thể chờ. Huống hồ chúng ta cũng biết nhau lâu rồi, hôn nhân chỉ là hình thức, nó cấu không thành thương tổn. “


Như thế nào có thể cấu không thành thương tổn chứ?


Lúc Giai Hân ở bệnh viện đưa ra đề nghị giả kết hôn, anh chỉ ích kỷ lo lắng xem đây là một biện pháp giải cứu, lúc ấy trong đầu anh chỉ suy nghĩ đến Nhu Nhu, chỉ cần có thể làm cho Nhu Nhu không thương tổn, coi như là hy sinh hạnh phúc cả đời anh, anh cũng sẽ không hối tiếc, cho nên anh vui vẻ mà tiếp nhận đề nghị của Giai Hân.


Nhưng khi anh chú ý tới khuôn mặt vui sướng của Giai Hân,lúc ấy anh mới ý thức được anh vừa vô tâm làm tổn thương một cô gái khác.


Anh tinh tường biết, chờ mong của Giai Hân, cả đời anh cũng cho không nổi, bởi vì tâm anh đã đầy,không còn chổ để dung nạp một phần tình cảm nào khác nữa, ngay đến thay thế.. . Lại càng thêm không có khả năng!

...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online