Hơi thở âm lãnh lạnh lùng đột nhiên phả tới từ phía sau. Tiếng nói trầm thấp tràn đầy cảnh cáo vang lên: “Dao nhi, không muốn phụ thân giết hắn thì buông tay ra ngay.”
Ta cười khan, cảm giác được toàn thân Tiểu Long đang cứng ngắc, chỉ đành phải chậm rãi buông hắn ra. Ta xoay người, há mồm định nói nhưng rồi lại bị bất ngờ tới ngẩn người. “Phụ thân?” Người trước mắt rõ ràng là nam nhân quái dị kia mà. Trái tim co rút lại, ta có chút sợ hãi lùi về sau một bước, lòng không biết chuyện là thế nào.
Người trước mắt ngẩn ra, sải bước tới gần ta. “Các ngươi lùi hết ra ngoài.” Nhìn
ta liên tiếp lùi về sau, cả người hắn tỏa ra khí lạnh. “Dao nhi, nhắm mắt lại!”
Con người trong trí nhớ và con người trước mắt hoàn toàn không có cách nào trùng lên nhau, ta hỗn loạn nói: “Ngươi… ngươi không phải phụ thân ta…” Tại sao ta lại nhận nhầm phụ thân, hoặc là tại sao ta lại không nhận ra phụ thân? Ta có bệnh hay hắn có bệnh?
Ta bị một cánh tay mạnh mẽ ôm vào lòng, một bàn tay đặt lên mắt ta. “Cảm giác ta, Dao nhi.” Giọng nói trầm trầm đè nén sự tức giận. “Đừng hoài nghi cảm giác của mình! Dao nhi, cảm giác ta, ta là phụ thân con đây mà.”
Bàn tay lạnh như băng dần trở nên ấm áp, hoảng loạn trong lòng dần bình tĩnh lại. Ta cắn môi, níu vạt áo người. “Phụ thân, có phải con điên rồi không? Tại sao con lại không nhận ra người?” Không thể dùng hai mắt để nhìn mà lại phải nhờ vào cảm giác.
Bàn tay nắm eo ta siết chặt lại khiến ta suýt tắc thở. “Đừng nói con điên! Dao nhi, con không sao hết! Là do phụ thân làm lòng con bị thương mới khiến con trở nên như vậy. Cho phụ thân thời gian, ta nhất định sẽ chứng minh tình yêu của mình với con, để con trở nên hoàn hảo như lúc ban đầu.”
Mê hoặc!
Ta phát hiện ta không hiểu người đang nói gì. “Phụ thân, con tin người nhưng… con rất loạn.” Làm sao lại có chuyện ta không nhận thức ra người mà ta thích nhất, tại sao đôi mắt ta lại có thể lừa gạt ta?
“Dao nhi, đừng suy nghĩ lung tung nữa. Con yêu ta, ta cũng yêu con, không còn gì khác cả.” Thanh âm gầm nhẹ của phụ thân dường như có chút thống khổ.
Thật không? Ta không muốn hoài nghi nhưng mầm móng một khi đã gieo xuống thì nhất định sẽ nẩy mầm.
Suy nghĩ nhiều ngày, ta vẫn không nghĩ được nguyên nhân và tâm lý của mình. Ta bắt đầu vô thức tránh né phụ thân, người cũng biết ta tránh người cho nên để mặc cho ta trốn, không tới tìm ta nữa.
Lòng có chút luống cuống, phụ thân sẽ không bởi vì sự tùy hứng của ta mà lại bắt đầu bỏ mặc ta chứ?
Đêm khua, ta không làm sao đi vào giấc ngủ được. Ta mở mắt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, không tiếp tục nghĩ ngợi nhiều nữa mà tùy tiện khoắc một chiếc áo choàng rồi đi tới Giang Tử điện.
Mùi thuốc nhàn nhàn truyền vào mũi. Mùi hương này của phụ thân làm tâm thần rối loạn của ta trấn định được đôi chút. Ta lặng lẽ vượt qua Chu Tước và Huyền Vũ, nhẹ nhàng nhảy vào hậu viện.
“Phụ thân.” Thấy ngọn đèn dầu còn sáng, ta cất tiếng gọi yếu ớt. Đi vào tầng tầng lụa trắng, nhìn tình cảnh ở trên giường phụ thân mà ta kinh ngạc.
Trên chiếc giường tơ lụa màu lam đậm, thân thể xinh đẹp của phụ thân đang trần truồng nằm đó. Người nâng mắt nhìn ta, khuôn mặt tuấn mỹ có chút mơ hồ, tay thì đặt dưới háng, nắm lấy
lấy cây gậy khổng lồ kia, liên tục chà xát. Ngay cả khi ta đã đi vào phòng nhưng người vẫn không đình chỉ.
Trái tim nhất thời mềm nhũn ra, cảm giác tội lỗi mãnh liệt dâng lên trong lòng.
Người cong môi cười, một tay vẫn tiếp tục chà xát, một tay thì vươn về phía ta. “Lại đây, Dao nhi.”
Cất bước đi mới phát hiện ra chân mình đã mềm nhũ. Mặt ta nóng rực, cố hết sức ta mới lê bước được tới bên giường. “Phụ thân, người dọa con giật mình.” Ai mà ngờ được mình tới gặp phụ thân mà lại bắt gặp người đang thủ dâm chứ.
“Phụ thân đang nghĩ về Dao nhi.” Phụ thân nâng cằm ta, môi mỏng hôn lên. “Né tránh ta nhiều ngày như vậy, làm sao hôm nay đột nhiên lại tới?” Cái lưỡi ướt át của phụ thân lộ ra ngoài, quyệt dọc theo cánh môi ta. “Khi mà phụ thân nhớ con tới điên cuồng thế này… thật tốt.”
Trong tích tắc đó, ta thực sự chán ghét tính tùy hứng của mình. Ta ôm lấy bả vai rộng lớn của người. “Phụ thân, con cũng rất nhớ người.” Ta há mồm, to gan vươn lưỡi ra cùng chơi đùa với phụ thân.
Người cất tiếng cười nhẹ, ngậm chặt lấy lưỡi ta, dùng sức mút mạnh.
Tình dục rực lửa bùng lên trong lòng, bỗng nhiên ta thấy nhớ cái cảm giác phụ thân chạm vào ta, mê luyến cảm giác bàn tay nóng bỏng của người vuốt ve trên da thịt ta. Ta không kìm được lòng mình mà ghé sát vào người phụ thân: “Phụ thân, con sai rồi.”
Người bỗng buông môi ta ra sau đó nhìn thật sâu vào mắt ta. Đột nhiên, người nở một nụ cười tà ác, ghé bên tai ta mà nói: “Sai rồi… sai thì phải chịu phạt. Dao nhi, con có muốn bị ta phạt không?”
Không biết tại sao, khi thấy nụ cười của phụ thân, toàn thân ta liền run rẩy. “Muốn, con muốn phụ thân trừng phạt con!” Trừng phạt thì đã là cái gì. Phụ thân không để ý tới ta mới là chuyện khiến ta tổn thương nhất.
Người nở nụ cười: “Ngoan lắm, nhắm mắt lại nào.”
Khi mà ta nghe lời nhắm mắt lại, phụ thân lấy một dải lụa quấn lên mắt ta. “Dao nhi, con đã không thể nào dùng hai mắt để nhận ra ta, vậy thì hãy dùng cảm giác đi. Hãy dùng cảm giác để thấy phụ thân trừng phạt con như thế nào!” Bàn tay to của phụ thân bắt đầu cởi quần áo của ta ra.
Cho tới khi đôi bàn tay ấm áp kia bao trùm lên hai vú ta, bắt đầu xoa nắn, ta không khỏi ngâm khẽ, eo lưng khẽ cong lên, để tiện cho phụ thân nắm giữ tốt hơn. Bàn tay mềm mại của ta vuốt ve lồng ngực của người.
“Không phải, con cần an ủi ở chỗ này cơ.” Phụ thân ôm chặt lấy ta, để cho hai chân ta dạng ra đặt lên trên cặp đùi rắn chắc của người. Hai tay phụ thân chỉ dẫn tay ta cầm lấy cây thịt thô to dọa người của phụ thân. “Ta đã từng dạy con làm sao để lấy lòng ta rồi đấy, Dao nhi.” Vừa nói, bàn tay ở trên vú ta lại bắt đầu trêu đùa.
Hai mặt bị bịt kín, không gian đen nhánh khiến cảm giác thân thể ta càng thêm nhạy cảm. Vú rất nhanh bị chà xát đến cứng rắn nhưng phụ thân lại cố ý không đụng đến đầu vú của ta. Khoái cảm rút cục thì vẫn thiếu hụt gì đó, ta vô ý thức nắm chặt vật rắn nóng như lửa ở trong tay, trên dưới chà xát. Ta thẳng lưng vặn vẹo, miệng rên rỉ: “Phụ thân, chỗ đó cũng muốn…”
“Chỗ nào thế? Tiểu bảo bối, nói cho phụ thân nghe…” Tiếng cười khẽ trầm thấp mang theo trêu chọc.
Rất xấu hổ nhưng người là phụ thân ta, ta tuyệt sẽ không dấu diếm người. “Đầu vú đó, phụ thân, thực là ngứa…”
Phụ thân cười hài lòng. “Chiều con.”
Hai đầu vú đồng thời bị phụ thân dùng lực kéo khiến cho ta hít một hơi. Ta kêu lên một tiếng, phát hiện phía dưới mình đã ướt một mảng. “Phụ thân, phụ thân, nhẹ một chút…” Ta giãy dụa nhưng không thoát khỏi cảm giác vừa đau vừa thoải mái ở trên đầu vú. Bàn tay của phụ thân biến ảo đủ đường, lúc nhéo lúc búng, lúc lại xoay vòng. Tay ta cũng bất giác tăng nhanh động tác.
...