Polaroid
*Danh ngôn tình yêu:
09:19 - 03/05/2015

Kết quả ngoài ý muốn làm cho Hạ Hầu Võ đứng ở một chỗ ngây ngô, nhất thời không cách nào phản ứng, hơn không còn kịp nữa tiến lên bắt được nàng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lam Như Nhật biến mất ở bên bờ đá, mặc dù đó là chuyệnhắn ban đầu định làm, nhưng chuyện phát sinh quá nhanh, ngược lại làm hắn không biết làm sao. Ở thời gian sững sờ qua đi, Hạ Hầu Võ quyết định trong thời gian ngắn nhất rời khỏi Ngạo Đằng Sơn Trang.


Hội nghị trọng đại được tổ chức mỗi năm một lần.


Theo Ngạo Đằng Sơn trang nhiều năm liên tục mở rộng cùng phát triển, hiệu buôn rải rác các nơi sản nghiệp đã có nhiều không thể đếm; hôm nay, chính làngười phụ trách các hiệu buôn ở các nơi tề tụ một chổ, báo cáo tình trạng kinh doanh một năm qua.


Phòng chủ trì như vậy, giống như trước kia, thân là trang chủ Ngạo Đằng Sơn Trang, Hạ Hầu Tà Nguyệt vẫn là bộ dáng không có gì đáng kể, đối với người phía dưới thao thao bất tuyệt báo cáo cũng không thu hút nhiều chú ý, đâu để ý doanh thu lại thêm gấp mấy lần, hết thảy tất cả cũng không dậy nổi hứng thú của hắn.


Không biết thân thể Nhật nhi có khá hơn chút không?


Suy nghĩ của Hạ Hầu Tà Nguyệt từ đầu đến cuối chỉ vây xoay quanh trên người Lam Như Nhật. Nhớ tới sáng sớm hôm nay nàng đối với hắn nói cảm giác không thoải mái, muốn ngủ nhiều hơn một chút, mà hắn ban đầu vốn định lưu lại bồi nàng, dù sao hội nghị này đối với hắn mà nói không có quan trong mấy, tham gia hay không tham gia cũng không sao cả, nhưng dưới sự kiên trì của Nhật nhi cùng thúc giục, cuối cùng hắn vẫn là theo ý nàng, cố gắng thể hiện trách nhiệm của một trang chủ ở nơi này.


Tà Nguyệt!


Trong nháy mắt, Hạ Hầu Tà Nguyệt giống như ngheđược Lam Như Nhật gọi, tâm bỗng co rút nhanh, cơ hồ khiến hắn không cách nào thở được, không biết từ đâu sợ hãi trong phút chút ập tới, cảm giác mãnh liệt kia làm cho hắn không dám có nửa điểm trì hoãn, lập tức bỏ lại hội nghị đang tiến hành, nhanh chóng biến mất trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.


“Lãnh đại tổng quản, Lôi đại tổng quản, đây là. . . . . .” Lưu chủ sự vừa thành thật vừa sợ hãi, cầm sổ sách đợi bẩm báo, tay không khống chế run rẩy mãnh liệt, đối với đương gia chủ tử tại chính mình báo cáo trên đường không nói một tiếng chạy lấy người, hắn vô cùng sợ, không biết mình làm sai cái gì chọc giận Hạ HầuTà Nguyệt, lo lắng mình thật vất vả mới leo lên vị trí đó từ nay sẽ khó mà giữ được.


Tiếng huyên náo bởi vì Hạ Hầu Tà Nguyệt rời đi mà từ từ gia tăng, phía dưới người không khỏi châu đầu ghé tai thảo luận, cũng đối với tình hình này không biết xử trí.


Đối mặt với tình huống trước mắt cơ hồ muốn mất khống chế, Lôi Thiếu Quân dùng lực đập lên mặt bàn, tiếng vang to lập tức để cho trực diện náo loạn rừng rực nhất thời an tĩnh trở lại, ánh mắt của hắn quét qua toàn trường, vẻ mặt nghiêm túc khiến cho mọi người không dám lên tiếng nữa.


“Năm nayhội nghị đến đây là kết thúc, còn có chuyện quan trọng báo cáo lưu lại, ngoài ra thì tan họp.” Lãnh Thư Uyên trước sau như một tỉnh táo đưa ra quyết định.


Mặc dù giải quyết cục diện rối rắm do Hạ Hầu Tà Nguyệt bỏ lại, nhưng Lãnh Thư Uyên cùng Lôi Thiếu Quân cùng mọi người dường như không hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đối với hành động dị thường của Hạ Hầu Tà Nguyệt cũng tràn đầy nghi ngờ, vậy mà trực giác nhạy cảm lại làm cho hai người nổi lên dự cảm xấu.


Một loại mưa gió nguy hiểm sắp đến. . . . . .


“Nhật nhi!”


Hạ Hầu Tà Nguyệthoàn toàn không để ý cánh cửa kia bởi vì lực đạo thật mạnh của hắn mà đáng thương rủ xuống ở một bên, trực tiếp vọt vào nội thất, gọi Lam Như Nhật trong thanh âm mang theo vẻ gấp gáp; mà sau khi nhìn thấy trên giường mất bóng dáng nàng, một cổ hoang mang sợ hãi lập tức tràn đầy trong lòng.


Hạ Hầu Tà Nguyệt một quyền đánh lên cột giường, biết lúc này sốt ruột cũng không có ích gì, hít một hơi thật sâu, ép buộc mình tỉnh táo lại, đưa tay dò hướng mặt giường, xúc cảm lạnh như băngnhắn nhủ người trên giường biến mất là sự thật.


Đáng chết! Nàng đến tột cùng là đi đâu!


Trong nháy mắt, trong đầu Hạ Hầu Tà Nguyệt hiện lên tiếng gọi, trong lòng gieo xuống mầm móng bất an, mà giờ khắc này đang không ngừng ở lớn lên, giống như là báo trước tin dữ.


“Trang chủ?” Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Lãnh Thư Uyên cùng Lôi Thiếu Quân bước chân theo sau Hạ Hầu Tà Nguyệt đến, lúc nhìn thấy bộ dáng của hắn phía sau không tự chủ rùng mình một cái.


“Truyền lệnh xuống, tìm ra Nhật Nhi, lập tức!”


Hắn không tin Nhật Nhi của hắn biết cái gì đều không nói cho hắn biết lại đột nhiên biến mất, nhất định là có chuyện gì xảy ra, nhất định là có người ở giở trò quỷ, mà hắn, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người đó!


Tuyệt đối!


“Vâng!”


Từ cái mệnh lệnh kia nên biết, phải chăng Lam Như Nhật không để cho Hạ Hầu Tà Nguyệt biết tình hình không biết đi nơi nào, ngay cả trong lòng không khỏi cho là chuyện sẽ không có cái gì nghiêm trọng, nhưng do Hạ Hầu Tà Nguyệt quanh thân toả ra băng hàn làm cho hai người không dám nhiều lời nhận lấy mệnh lệnh.


Chương 18


Ở lúc toàn bộ người trong trang được huấn luyện dạy dỗ nghiêm chỉnh được huy động lục soát cơ hồ đem cả Ngạo Đằng sơn trang lục tung lên một lần; vậy mà cho dù là như thế, vẫn là không phát hiện bóng dáng của Lam Như Nhật; chỉ là không ngờ là bắt được Hạ Hầu Võ đang chuẩn bị từ bí đạo thoát đi.


“Là ngươi.” Lời nói Hạ Hầu Tà Nguyệt lạnh như băng lãnh khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, mắt nhìn xuống Hạ Hầu Võ trong phòng khách hai tay bị trói chặt không thể không quỳ trên mặt đất, mà hắn giờ phút này thái độ bình tĩng quá mức không khỏi làm cho người ta cảm thấy kinh khủng.


“Tiểu tử thúi, không có chứng cớ cũng đừng tùy tiện vu cáo, mắt nào của ngươi thấy ta làm cái gì!” Hạ Hầu Võ thái độ hết sức ngạo mạn, một bộ cao cao tại thượng mà trả lời, không chút nào cảm thấy mình giống như người phạm tội.


“Trừ ngươi ra còn ai ở đây có thể làm!” So với Hạ Hầu Tà Nguyệt sớm làm khó dễ, Lôi Thiếu Quân kích động mở miệng nói trước.


“Vậy khó nói thật đây.” Hạ Hầu Võ thanh âm giễu cợt, hướng về phía Lôi Thiếu Quân nói: “Ai biết có phải hay không là muội muội yêu dấu của ngươi làm, thừa dịp mọi người không chú ý len lén giải quyết xong xú nha đầu kia, bây giờ còn nghĩ ở trên người ta làm gì? Cho là như vậy có thể che giấu chuyện muội muội ngươi làm sao? !”

...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online