Chương 9
Bụng bị đánh một quyền làm cho Hạ Hầu Tà Nguyệt kinh ngạc nhìn về phía nàng.
Cố ổn định lại hô hấp, sau khi nghe thấy lời nói của hắn, chuyện đầu tiên Lam Như Nhật làm chính là hướng hắn đánh tới, theo lực đạo đánh lên, có thể cảm giác được là nàng rất tức giận.
“Ai nhìn chằm chằm ngươi thì ngươi liền hôn nàng sao?
Không cần Hạ Hầu Tà Nguyệt phải mở miệng, Lam Như Nhật lập tức lên tiếng giải thích vì sao nàng lại hành động như vậy, nhưng chưa nói xong câu, nàng lại nắm tay hướng hắn đánh tới.
Biết rõ không phải lúc để cười, nhưng nhìn khuôn mặt nàng thật sự tức giận thở phì phì, Hạ Hầu Tà Nguyệt vẫn không nhịn được mà bật ra tiếng cười trong yết hầu.
“Hạ Hầu Tà Nguyệt!”
Thật là……… làm người khác rất tức giận!
Không để ý Lam Như Nhật tức giận giãy dụa, Hạ Hầu Tà Nguyệt vẫn đem nàng ôm vào trong ngực không buông. Còn tưởng rằng nàng không muốn cho hắn chạm vào nàng, nào ngờ phản ứng của nàng là như vậy, điều này làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra đồng thời không khỏi mỉm cười.
“Buông………”
Lời chưa nói xong lại lần nữa bị chặn mất bởi cánh môi đã bị vây chặt, mặc dù thái độ vẫn là không cho nàng cự tuyệt, nhưng lần này lại thiếu đi chút cưỡng chế, nhiều thêm điểm ôn nhu, Hạ Hầu Tà Nguyệt đối xử thực cẩn thận giống như đối với ngọc trân quý sợ vỡ, không hề bắt buộc nàng đáp lại, mà là kiện nhẫn hướng dẫn, làm cho Lam Như Nhật ban đầu lấy tay đẩy ra nhưng sau bất tri bất giác lại bắt lấy vạt áo phía trước của hắn.
“Chỉ có ngươi mà thôi”
Luyến tiếc buông nàng ra, hắn lưu luyến tiếp tục hôn lên cánh môi làm cho nó càng thêm sưng đỏ, lấy thanh âm thực ôn nhu, mị hoặc nhân thì thầm đối nàng nói ra:
“Ta chỉ tưởng đối với mội người là ngươi muốn làm như vậy, cũng chỉ có ngươi mới có thể làm cho ta muốn làm như vậy”
Rõ ràng như vậy đã rõ ràng, mặc cho ai đều có thể rõ ràng thấy hắn có bao nhiêu để ý đến nàng, suy nghĩ đem dấu nàng để chiếm lấy, chỉ có chính nàng là không hiểu, còn lấy ánh mắt chỉ trích trừng hắn.
“Vĩnh viễn không có những người khác” Khe khẽ thở dài, hắn lại lần nữa nói ra lời nói trong lòng.
“Xin lỗi………” cúi đầu , nàng nhịn không được nhận lỗi.
“Vì sao lại xin lỗi?” Hạ Hầu Tà Nguyệtcó chút kinh ngạc, sự nhận lỗi của nàng như là muốn cự tuyệt tình cảm của hắn, điều này làm cho trong lòng hắn đột nhiên đau xót.
“Bởi vì, bởi vì ta tức giận không đúng………” Những lời nói mới một phen vừa rồi của Hạ Hầu Tà Nguyệt làm cho nàng nhịn không được đối hành động chính mình cảm thấy ngượng ngùng.
Nhẹ nhàng thở ra, Hạ Hầu Tà Nguyệt dựa vào nàng, vì ý niệm chợt lóe ra trong đầu của chính mình mà cảm thấy buồn cười.
Có chút áy náy, Lam Như Nhật lấy tay nhỏ bé cầm lấy ống tay áo của hắn, muốn nói gì đó lại không biết có thể nói cái gì.
“Không có quan hệ, ngươi đừng để tâm.” Nhận thấy được tâm tình của nàng thay đổi, Hạ Hầu Tà Nguyệt cười nhẹ, cúi đầu hôn lên hai má của nàng.
“Ngươi thật tốt.” Chớp mắt nhìn, Lam Như Nhật vương tay ôm lấy hắn.
Phủ lên hai gò má non mềm của nàng, Hạ Hầu Tà Nguyệt không chút nào che dấu tình cảm của chính mình đối nàng.
“Bởi vì ngươi là duy nhất thực đặc biệt.”
“Thư Uyên” gỡ bỏ cái đang giữ miệng hắn, cái tay không cho hắn nói chuyện, Lôi Thiếu Quân thở hổn hển, gót chân xoay lại, hướng trở về.
Từ lúc Lam Như Nhật cùng Hạ Hầu Tà Nguyệt hai người không hề để bọn họ tồn tại trong mắt, Lãnh Thư Uyên lập tức kéo người đang giương mắt nhìn, sửng sờ ở hiện trường là Lôi Thiếu Quân rời đi, đồng thời cũng dự kiến trước khi hắn hoàn hồn lại nên đã trụ lại cái miệng của hắn, không để cho hắn hét to ra tiếng hại đau lỗ tai chính mình.
“Ngươi muốn đi đâu?” Một phát bắt được sau áo hắn, Lãnh Thư Uyên ngăn cản hắn, cùng Lôi Thiếu Quân thái độ cấp bách rống lên so sánh, hắn ngữ điệu bình tĩnh như là vừa mới cũng không có chuyện gì phát sinh.
“Đương nhiên là trở về tìm trang chủ” Không cần suy nghĩliền trả lời, Lôi Thiếu Quân gạt bỏ tay hắn liền muốn hướng phía trước đi đến.
“Tìm trang chủ làm cái gì?” Động tác nhanh chóng, Lãnh Thư Uyên lại lần nữa lấy kéo tay hắn, trên nét mặt mang theo điểm bế tắc.
Bước chân trong nháy mắt dừng lại, Lôi Thiếu Quân chậm rãi quay đầu lại, trừng mắt hướng Lãnh Thư Uyên trong ánh mắt tràn ngập không dám tin.
“Ngươi chẳng lẽ không có nghe lời nói mới vừa rồi của trang chủ?” Hắn kích động hỏi
“Cho nên?” Lãnh Thư Uyên nhẹ nhíu mày, lạnh nhạt đáp ngược lại lời rống tới của Lôi Thiếu Quân.
“Cho nên?” Âm lượng nháy mắt phóng đại: “Ngươi………”
“Ta có thể nghe được, ngươi không cần phải lớn tiếng như vậy” Che lại một bên lỗ tai, Lãnh Thư Uyên hơi hơi nhíu mày, không khách khí nói thẳng.
Hít một hơi thật sâu, Lôi Thiếu Quân miễn cưỡng ức chế lại cảm xúc xuống, liền nhíu chặt mày biểu hiện hắn không đồng ý: “Trang chủ lại còn nói muốn kết hôn với cô nương không rõ lai lịch kia!”
Đều không phải hắn muốn đối nữ tử kêu Lam Như Nhật kia có thành kiến, mà là thân phận của nàng không rõ ràng, điểm ấy rất khó để khiến Lôi Thiếu Quân không sinh ra lo lắng, hơn nữa thân phận bọn họ còn có nhiệm vụ là phải giữ an toàn cho người trong trang.
“Lời nay của ngươi tốt nhất đừng để cho trang chủ nghe thấy” Lãnh Thư Uyên bất đắc dĩ đối Lôi Thiếu Quân nói. Tuy rằng biết Lôi Thiếu Quân đối loại sự tình này luôn cư xử không thông minh, nhưng thật đúng là không nghĩ tới hắn rốt cuộc lại ngu đến loại trình độ này.
Chỉ cần liếc mắt một cái, bất luận kẻ nào nhìn đến tình cảnh kia đều có thể dễ dàng phát giác Hạ Hầu Tà Nguyệt đối Lam Như Nhật thái độ rõ ràng khác với người khác, chỉ dịu dàng với nàng, đây là lần đầu tiên hắn theo Hạ Hầu Tà Nguyệt bên người mà nhìn thấy được hắn (là Hạ Hầu Tà Nguyệt ak) đối người khác bộc lộ tình cảm.
Mà trừ bỏ chuyện này rõ ràng là thật, hắn càng nhận thấy được ở trên khuôn mặt của Hạ Hầu Tà Nguyệt luôn tươi cười để che dấu tình cảm thực. Trong lòng hắn phi thường rõ ràng, lòng Hạ Hầu Tà Nguyệt tựa như biển sâu, ngay cả ngày thường bình yên không gợn sóng, nhưng có thể liền ngay sau đó nổi lên cơn sóng gió động trời, mà kia nguyên nhân nhất định là vì Lam Như Nhật.
“Tầm quan trọng của cô nương kia ở trong lòng trang chủ không phải chúng ta có thể dự đoán được.”
Lúc này Lôi Thiếu Quân cũng bình tĩnh lại, tuy rằng vẫn không hiểu rõ toàn bộ lắm, nhưng ít ra đã có thể sáng tỏ trong lời nói của Lãnh Thư Uyên tuyệt đối là có căn cứ, nhưng………
...