Disneyland 1972 Love the old s
*Danh ngôn tình yêu:
09:27 - 03/05/2015

Lo lắng nặng nề trong lòng, phút chốc tiêu trừ, anh thoải mái rồi, nhưng cái này cũng không biểu thị cho việc hoàn toàn không đề phòng.




“Vậy anh cũng không thể vừa thấy mặt, không giải thích gì đã lôi kéo em lên xe, còn hôn người ta, em bây giờ không phải là bạn gái của anh, anh không thể thích làm gì em thì làm.” Cô thu hồi bàn tay bị anh cầm, biểu thị rõ ràng, cô không thuộc quyền sở hữu của anh.


“Em không phải cũng rất thích sao?” Mặc dù dưới cơn thịnh nộ hôn cô, nhưng anh vẫn rất rõ ràng, cô không hề phản kháng, còn rất say mê.


Cô xấu hổ, hai gò má nhuộm đỏ, không nhịn được tức giận nói: “Em có thích hay không không liên quan đến anh, còn nữa, xin mời anh giải thích, buổi trưa lúc ở nhà hàng vì sao anh nghiêm mặt như người xa lạ vậy? Còn có vừa rồi vì sao anh tức giận?”


“Tức giận? Ai nói?”


“Còn trợn mắt nói dối, ai cũng thấy đuọc.”


“Anh không tức giận, chỉ rất lo lắng, bởi vì em vẫn chưa về, cho nên khi nhìn thấy em thì mới chịu đựng không được dùng sức hơi mạnh, anh hôn em bị thương rồi hả ?”


Mỗi khi anh lấy ánh mắt thâm tình dịu dàng nhìn cô thì cô sẽ mềm lòng, gây gổ cũng phải có đối tượng, nếu không biết cùng ai ầm ĩ. Cô cố tránh ánh mắt nóng rực của anh, nhắc nhở mình phải giữ vững nguyên tắc, nếu không mọi cố gắng đều sẽ uổng phí.


Điều cô muốn nghe , cũng không phải những lời nói nhu tình mật ý bên ngoài, cái cô cần chính là lời hứa của anh, trước khi anh nguyện ý cho cô cam kết, cô sẽ không khuất phục .


“Thiên Tầm, chuyển chỗ được không?”


Cô kinh ngạc giương mắt, ánh mắt mong đợi nhìn anh.”Anh nói là. . . . . .”


“Anh thừa nhận một ngày không có em, cuộc sống như mất đi niềm vui; sáng sớm không uống được cà phê em pha, cả ngày anh đều cảm thấy không thoải mái; khuya về nhà, không có em mỉm cười nghênh đón, trong nhà một chút sức sống cũng không có, anh nhớ những ngày có em truớc kia, anh muốn em trở lại.”


Hắc, anh rốt cuộc biết tầm quan trọng của cô rồi !


Tim cô đập nhanh hơn, nhưng cố gắng khắc chế không quá hưng phấn, cố ý bĩu môi, nhìn như không quan tâm, không để sự đắc ý trong lòng biểu hiện ra mặt.


“Trở về? Em cũng không phải là gì của anh, lấy tư cách gì trở về ‘nhà anh’?”


“Em là của người phụ nữ của anh.”


Chương 14


Người phụ nữ của anh? Không phải vợ?


“Em không muốn làm một người không danh không phận.” Cô nghênh đón ánh mắt của anh, thanh minh lần nữa.


“Anh yêu em, Thiên Tầm, trừ hôn nhân, cái gì anh cũng có thể cho em, dù cho không kết hôn, cũng không đại biểu sự thương yêu của anh giành cho em sẽ thiếu đi phần.nào” Bàn tay nhẹ nhàng bao trùm lên mu bàn tay cô.


Cô không thể tin nhìn anh.”Nếu cái gì anh cũng có thể cho em, vì sao duy chỉ có danh phận là không thể, chẳng lẽ anh nghĩ rằng em không phải là một người vợ tốt?”


“Việc này không liên quan đến chuyện em có phải là một người vợ tốt hay không, chúng ta ở cùng một chỗ vui vẻ như vậy, vì sao em luôn chấp nhất với vấn đề danh phận? Bây giờ tỷ lệ ly hôn cao như vậy, đồng nghiệp của anh ngày ngày xử lý những vụ kiện ly hôn, anh đã thấy qua nhiều rôi, kết hôn sẽ chỉ làm cuộc sống của hai người trở nên phức tạp hơn, thật ra thì không có hôn nhân, chúng ta vẫn có thể trải qua cuộc sống giống như vợ chồng, không phải sao?”


Thân phận luật sư, khiến cho anh nhìn qua rất nhiều phương diện thực tế của xã hội cùng những mặt trái cua con người, trước đó, tránh xa nguy hiểm, là thái độ đối với cuộc sống của anh, cũng là bước đường đến với thành công trong sự nghiệp mà anh lựa chọn, điều này đã là nhượng bộ lớn nhất của anh rồi, đời này anh chưa từng làm ra cam kết như vậy đối với bất kì một người phụ nữ nào khác, Thiên Tầm là người thứ nhất, cũng là người duy nhất.


“Chẳng lẽ. . . . . .anh không có lòng tin đối với em?”


“Không phải, hôm nay cho dù là bất kỳ một người phụ nữ nào khác, tính toán không kết hôn trong lòng anh vẫn sẽ không thay đổi, nếu như em sợ không có bảo đảm, anh có thể đem nhà ở sang tên qua cho em.”


Đúng rồi, vấn đề ở đây là cách nhìn về việc hôn nhân của hai người bọn họ hoàn toàn bất đồng.


Cô ước mơ cuốc sống vợ chồng, còn anh chỉ muốn ở chung cả đời.


Người đàn ông này căn bản không hiểu, hôn nhân không phải chỉ là một tờ giấy hôn thú mà thôi, nó là một biểu trưng cho lời thề, bày tỏ sự nguyện ý dưới ánh mặt trời, khiến mọi người hiểu được, bọn họ lựa chọn nhau làm bạn trong cuộc sống, sẽ yêu đối phương cả đời, chăm sóc đối phương cả đời, không xa không rời, dù đường đời có mưa to gió lớn, cũng sẽ dắt tay đối phương đi đến cuối cùng.


Đây mới là hôn nhân chân chính, người đàn ông này căn bản không hiểu!


Cô không phải muốn lấy hôn nhân làm sợi dây trói chặt anh, nhưng nếu sau mấy năm yêu nhau, anh chán ghét, quyết định kết thúc cuộc sống hôn nhân, cô tuyệt sẽ không níu giữ, dĩ nhiên, lấy cá tính của anh, chắc hẳn sẽ tặng cô một số tiền kha khá để làm phí bồi thường.


Nhưng những thứ này, cô căn bản không quan tâm, cũng không cần, cái mà cô thật sự để ý là , anh không biết ý nghĩa của việc hai người cùng nhau sinh hoạt ở đâu. Nếu khi duyên phận đi tới cuối cùng, lúc đó lòng cô đã bể tan từng mảnh, biết phải dọn dẹp thế nào?


“Thiên Tầm?” Anh ngơ ngẩn, chỉ vì cặp mắt sáng kia rơi xuống những giọt nước mắt không một lời báo trước, khiến trong khoảng thời gian ngắn anh không kịp ứng phó.


Anh vươn tay, muốn vuốt ve gương mặt của cô, không ngờ bị cô khống chút cảm kích hất ra.


Thiên Tầm hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm vào anh.


“Em hiện tại trịnh trọng cảnh cáo anh, môi của em cùng thân thể của em, chỉ để cho người đàn ông sẽ lấy em, em không muốn gặp lại anh nữa!”


Mở cửa, cô đi xuống xe, không quay đầu lại, cũng không cho anh cơ hội bắt được tay của cô, dứt khoát mà kiên quyết đi vào cửa chính, ở trước mặt anh, đóng sầm lại.


Đường Sĩ Thành đứng ở ngoài cửa, ngây người một lúc lâu, cửa đóng lại thiếu chút nữa đụng trúng mũi của anh.


Anh đã nói sai cái gì?


Anh cho cô một khu nhà cao cấp, thưởng thức một cuộc sống thoải mái, lãng mạn, vui vẻ.


Như vậy không tốt sao? Cô còn có gì bất mãn?


Anh chưa từng có kinh nghiệm vãn hồi người bạn gái đã chia tay, vì cô phá lệ, mặt dày mày dạn quấn lấy cô, bị nhét vào dưới bàn, như ăn trộm lén lén lút lút, còn bị đá ra cửa !


Anh lại là một luật sư có tiếng, những chuyện này nếu bị truyền ra ngoài, khẳng định sẽ bị đồng nghiệp của anh cười đến rụng răng.


Anh còn mở miệng cầu xin cô trở lại, ngay cả những lời nói yêu thương buồn nôn rất ít thổ lộ cũng đều đem ra hết, chỉ thiếu không có cầu hôn với cô thôi, vẫn không được sao?

...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online