80s toys - Atari. I still have
*Danh ngôn tình yêu:
12:42 - 27/07/2015
t để cô tiến đến với Steven mà không còn có sự cản trở của nó. Chỉ nghĩ vậy thôi, môi cô nhếch lên một nụ cười nhạt.

Hắn đứng trước xe, trên tay là một điếu thuốc. Từ ngày nó đi đến giờ hắn bắt đầu tập tành hút thuốc, uống rượu bia, chơi gái, hắn lao đầu vào công việc. Tất cả chỉ là để tìm quên. Nhưng càng cố gắng hắn lại càng không sao quên đi hình bóng nó. Bước vào căn nhà, mọi ngóc ngách của căn nhà dường như muốn trêu ngươi hắn khi tái hiện lại hình ảnh của nó ở mọi nơi trong căn nhà. Nghiễm nhiên hắn trở nên sa đọa hơn. Bà Selina chỉ còn cách trói buộc con trai vào hôn nhân, dù biết là hắn không hề thích Amy. Bà là người từng trải nên cũng hiểu rất rõ. Thực ra khi nghe con trai kể về cô gái kia, bà cũng có đôi chút thích thú. Hồi trước cũng đã từng có một hiểu lầm nên mới đẩy đưa bà và bố hắn đến với nhau. Bà rất hiểu con trai mình, nhưng bà không thể để con mình trở nên sa đọa trầm trọng như vậy được, bà không cam tâm.

Hắn ngước mắt lên, hút xong điếu thuốc, hắn định đi vào. Bất chợt hắn thấy một bóng hình quen thuộc cũng vừa bước vào cửa hàng. Hắn nheo mắt cố nhìn theo dáng người ấy, rất quen.

- Alissa!

Bất giác hắn kêu tên nó. Chạy vào trong hắn cố dõi theo từng cử chỉ sau lưng cô gái, không giống với một Alissa bướng bỉnh, cô gái này thực sự rất đẹp và kiêu sa. Nhưng…… Hắn cố tình vòng qua trước mặt cô gái để nhìn rõ mặt hơn. Hắn chợt sững người khi thấy khuôn mặt này, một khuôn mặt giống y xì đúc nó. Không lẽ nó còn có chị em sinh đôi gì mà hắn không biết?

(Đôi lời tác giả: vì đọc Hoa vô lệ nhiều quá nên bị nhiễm luôn, xin phép ss My Mèo và tác giả cho em nhái tí nhé T.T)

Hắn lắc đầu, cố không nghĩ ngợi lung tung nữa, quay mặt về phía khác. Cũng vừa đúng lúc cô gái kia bước ra ngoài. Ngoái nhìn theo bóng cô gái đó, hắn bật cười tự nhủ thầm mình thật hoang đường.

Nhớ lại những lời Joe nói sau hôm chuyến bay của nó cất cánh.

“Stev à! Cậu bình tĩnh nghe tôi nói nhé….. Alissa….. mất rồi”

“Anh vừa nói gì? Anh đang đùa tôi phải không?”

“Không! Tôi không đùa. Alissa xảy ra tai nạn trên chuyến bay. Bây giờ cô ấy đang nằm bệnh viện. Cậu đến ngay đi”

Hắn nhớ ngày hôm đó hắn đã trực tiếp nhìn thấy xác của nó được các cô y tá đưa vào nhà xác, hắn cũng đến viếng nó trong đám tang, còn nhìn thấy rõ hình ảnh lúc nó được đưa vào giàn hỏa thiêu. Lúc đó hắn đã đau khổ biết bao.

Hắn chán nản ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh. Chỉ hai tháng nữa thôi là hắn đã thực sự trở thành một người đàn ông với vai trò là một người chồng.

“Alissa…… em ở trên đó…… có hạnh phúc chứ?”

++++

- Khẩn trương lên, khách đến đông lắm rồi đấy! – tiếng giục giã của Joe làm mấy người nhân viên chân tay cuống hết cả lên.

Joe đi vào trong sân khấu tiếp tục chỉ đạo.

- Để cái biển đó sang bên này một chút….. thế…… thế…… thế….. rồi!

Dương như hôm nay Joe rất vui thì phải. Laura từ trên lầu bước xuống, cô mặc trên mình bộ đầm màu xanh. Thực sự không thể ngờ được Laura mới đẻ, vòng eo thon gọn của cô không chứng tỏ điều đó. Joe vội vàng bước đến đỡ vợ.

- Em vừa đẻ sao không nằm trên nhà nghỉ mà xuống đây làm gì?

- Em muốn giúp anh.

- Em thật là…. Chẳng nhẽ em coi thường anh thế sao?

Vừa nói Joe vừa khoe cơ bắp ra, như muốn khoe là là mình khỏe lắm vậy. Laura bật cười vì cái tính trẻ con của Joe. Ba mấy tuổi rồi mà vẫn như trẻ con vậy.

Từ ngoài cổng, nó bước vào, bên cạnh là Lin, một cậu bé mới có 5 tuổi. Bước vào đại sảnh, nó thấy Laura đang đứng đấy. Laura tiến lại bế Lin lên. Cậu bé vùng vẫy đòi xuống đất. Tuy mới chỉ 5 tuổi mà Lin đã rất ra dáng người lớn.

- Con thích mẹ Aliss bế cơ!!!! – thằng bé chay lại ôm chân nó.

Nó bật cười xoa đầu Lin rồi ngẩng lên nhìn Laura.

- Có vẻ nó thích mẹ nuôi hơn là mẹ ruột rồi đấy!!!

Cả Laura và nó cùng bật cười. Lin chả hiểu gì nhưng thấy hai mẹ cười cũng toe toét cười theo. Nó xin phép đi tiếp khách vì thấy Joe cũng đã chuẩn bị mọi thứ xong xuô
i với lại khách cũng đến khá đông rồi.

Sau khi nó bước đi, trên môi Laura khẽ nở một nụ cười nhạt.

Liệu…… chị có làm sai không?…… Nhưng dù sao…… chị cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi……

Nó bước đến gần mấy vị tổng tài, lễ phép cúi chào họ rồi nói chuyện gì đó, miệng cười xởi lởi. Khách đã đến gần hết, hầu như toàn là người trong giới thượng lưu mà nó và Joe quen khi còn ở bên Hàn Quốc, toàn là những bạn làm ăn với công ty của nó. Cũng có một vài cô người mẫu chân dài khoác tay mấy đại gia, hoặc cũng chỉ là mấy cô làm trong công ty nó đến.

Ngoài cổng, một chiếc BMW trắng đỗ xịch lại trước cổng. Một người con trai có khuôn mặt tuấn tú, tao nhã bước ra. Tuy chỉ mặc trên người một chiếc áo vest, bên trong là áo phông và quần bò bên dưới, mái tóc được chải chuốt có vẻ như là rất tỉ mỉ, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để trở thành tâm điểm của mọi người và đặc biệt là những cô gái. Bên cạnh, một người con gái có khuôn mặt xinh như búp bê bước ra. Nhìn cặp đôi trai tài gái sắc này mà mọi người không tránh được phải thốt lên những lời ghen tị. Amy ngẩng cao đầu, cô tự hào vì người chồng sắp cưới của mình. Tiến đến khoác tay hắn, cô kéo hắn vào trong đại sảnh. Vì đang ở chỗ đông người nên hắn cũng mặc kệ để Amy kéo mình đi mà không buồn chống cự.

Amy kéo hắn vào trong nói chuyện với các vị tổng tài. Mà chỉ toàn thấy Amy nói, hắn chưa kịp chào hỏi câu nào. Nhưng có vẻ như mấy vị này thích Amy thì phải. Hắn tự nghĩ rồi bật cười. Cầm ly rượu trên tay, một tay cho túi quần. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, bao nhiêu nàng chân dài lén lút nhìn hắn với cặp mắt ngưỡng mộ. Một bóng hình người con gái quen thuộc lại một lần nữa lướt xẹt qua mặt hắn. Hắn lắc đầu cố không cho những ảo ảnh về nó xuất hiện nữa. Nhưng…… cái người hắn vừa nhìn thấy hoàn toàn là sự thật. Hắn dường như không tin vào mắt mình nữa. Chắc là mình nhìn nhầm thôi, chứ Aliss thực sự đã chết rồi. Hắn cười nhạt rồi quay sang Amy vẫn đang cười nói rôm rả với mấy vị tổng tài. Cúi xuống khẽ nói vào tai Amy:

- Em cứ đứng đây nói chuyện! Anh vào kia gặp vài người khách.

Amy cũng gật đầu bừa, vì đang mải tán chuyện.

Hắn vào trong đại sảnh, vì từ sáng đến giờ chưa có gì bỏ bụng nên vẫn đang đói meo. Hắn tìm ngay một bàn thức ăn. Bước đến bàn thức ăn đó, hắn ngồi xuống nhẹ nhàng cầm đũa lên.

“Cạch…”. Chiếc đũa của cô gái bàn bên cạnh rơi xuống. Hắn theo phép lịch sự cũng cúi xuống nhặt dùm cô nàng đũa.

- Cảm ơn!!!

Một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên bên tai hắn. Ngẩng lên, bốn mắt chạm nhau. Hắn…… đang nằm mơ sao? Tại sao….. Aliss lại ở đây?

Nó hơi sững người khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc. Nhưng cảm giác đó đã tan biến trong phút chốc, nó cầm đôi đũa lên, khuôn mặt trở lại vẻ lãn...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online