09:06 - 03/05/2015
” Đừng căng thẳng, thả lỏng một chút cô sẽ nhảy tốt thôi.”
Mặc dù anh ta nói như vậy nhưng khiêu vũ có tốt hơn nữa, kêu một người không quen bị mọi người chú ý nhất thời trở thành mục tiêu chú ý của người khác vẫn là rất đau khổ, nhất là cô lại ăn mặc mát mẻ như vậy, hơi xoay tròn một cái giống như sẽ lộ ra cái mông của cô vậy, anh ta lại có thể nói thục nữ.
Trời ơi, bây giờ cô rất hi vọng trên mặt đất có thể đột nhiên nứt ra, sau đó nuốt trọn toàn bộ con người cô.
Rất hi vọng nha.
╃⊙_⊙╃
Đã đến uống rượu, đương nhiên ngồi bên quầy bar là thuận tiện nhất.
Chương Kính và Viên Diêu ở bên quầy bar chọn lấy một góc ít bị chú ý nhất ngồi xuống, sau đó mỗi người uống một chút rượu, nói chuyện phiếm vài câu, tiếng nhạc đinh tai nhức óc ở đây cùng với tiếng cười đùa của những tửu khách khách hoàn toàn không ảnh hưởng đến hai người bọn họ.
“Nói thật Chương Kính, rốt cuộc cậu đã nghĩ thông chưa?” Sau một hồi nói chuyện phiếm nhạt nhẽo, Viên Diêu hỏi.
“Nghĩ thông cái gì?” Bộ dạng Chương Kính vẫn là không có hứng thú.
“Tình cảm của cậu với Bồng Khiết.”
Bàn tay cầm ly rượu đột nhiên nắm chặt, Chương Kính hơi ngẩng đầu lên uống hết 1 phần 4 ly rượu còn lại, sau đó hướng người phục vụ vẫy vẫy tay lại muốn một ly nữa
“Nghĩ thông thì thế nào?” Anh quay đầu nhìn Viên Diêu, “Bây giờ cô ấy đã hoàn toàn biến thành một người khác, cho dù tớ đã biết tớ thích cô ấy vậy lại thế nào?
“Cô ấy biến thành một người khác?” Viên Diêu chầm chậm nhăn mày lại, “Vậy là sao?”
Chương Kính không có mở miệng trả lời anh ta, ánh mắt đột nhiên dừng lại, nhìn trừng trừng về phía sau lưng Viên Diêu, bởi vì đám người dần dần tản ra mà đột nhiên hiện ra một cặp nam nữ đang chầm chậm nhảy trên sàn nhảy.
“Sao vậy?” Viên Diêu nghi ngờ quay đầu nhìn, cho là cuối cùng nữ nhân vật chính cũng lên sân khấu nhưng anh ta lại không nhìn thấy dáng người quen thuộc kia đâu. “Cậu nhìn cái gì vậy?
Chương Kính vẫn không trả lời anh ta, đôi mắt trừng trừng nhìn vào giữa sàn nhảy dần dần hiện lên mây đen, khiến cho người khác có cảm giác mưa bão sắp đến.
Phản ứng khác thường của anh khiến cho Viên Diêu nhịn không được lại quay đầu lần nữa, lần này anh ta nhìn theo hướng ánh mắt của anh, đem ánh mắt tia đến từng người ở đó nhìn cẩn thận, sau đó, sau đó, anh ta cuối cùng kinh ngạc phát hiện, ở giữa sàn nhảy một cặp nam nữ chói sáng gần như khiến cho người khác không thể di chuyển ánh mắt, cô gái kia lại là Bồng Khiết!
“Ông trời!” Không cần giả vờ làm ra vẻ nữa, Viên Diêu kinh hô một tiếng lần này hoàn toàn phát ra từ nội tâm, “Kia là Bồng Khiết sao? Tớ không có nhìn sai chứ?”
Gương mặt kia không sai nhưng dáng người khiến cho người ta tức giận kia, y phục khiêu gợi, còn có kiểu tóc xinh đẹp kia, trời ơi, đó thật sự là Bồng Khiết muội muội bình thường ăn mặc bảo thủ, chính mình trước giờ không trang điểm đàng hoàng, lại không đủ tự tin của phụ nữ sao?
Cảm giác được sự kinh ngạc của bản thân một cách rõ ràng vậy cậu ta thì sao? Sau khi Chương Kính nhìn thấy sự thay đổi của cô ấy sẽ phản ứng như thế nào? Anh ta nhịn không được quay đầu nhìn anh.
Mây đen đến đỉnh, dầy đặc, bão táp sắp đến….
Đại đa số từ có thể dùng để hình dung thái độ trên mặt anh lúc này còn chưa có hiện ra trong đầu Viên Diêu, Chương Kính vẻ mặt u ám đã kiềm chế không được nhanh chóng nhảy ra khỏi ghế, tức giận đùng đùng đi về hướng sàn nhảy.
Oa, liều thuốc này của Thời Mễ Mễ kê vừa nhanh lại vừa mạnh, không biết người đàn ông bị cô đem ra làm thuốc dẫn kia đã đắc tội cô cái gì, cô lại hãm hại hắn như vậy!
Cực kì hứng thú, Viên Diêu cũng nhảy ra khỏi ghế, đi theo sau lưng anh. Đi xem náo nhiệt đi!
╃⊙_⊙╃
“Anh làm gì vậy? Lại phát cái gì thần kinh, buông tôi ra!”
Từ sau khi hai người cãi nhau, mỗi lần vừa gặp mặt, nhất định sẽ có la hét và lời thoại này.
Uông Bồng Khiết không dám tin chính mình lại xui xẻo như vậy, tối nay mới bị anh bắt gặp xem mặt ở nhà hàng Quất Viên, sau đó 3, 4 tiếng đồng hồ lại bị anh gặp phải ở trong quán bar.
Thật sự là quán bar khắp Đài Bắc đều sập rồi chỉ còn cái này chưa sập sao? Nếu không thì bọn họ sao lại nhanh như vậy cùng xuất hiện tại một nơi! Thật sự đáng chết!
“Chương Kính bỏ tôi ra, anh muốn đưa tôi đi đâu, bỏ tôi ra, bỏ tôi ra!” Bị anh thô lỗ cưỡng ép kéo đi, Uông Bồng Khiết gần như loạng choạng thiếu chút nữa té ngã.
Quỷ tha ma bắt anh đến cuối cùng là muốn thế nào, dựa vào cái gì can thiệp chuyện cô kết bạn? Lúc trước đánh quách Yến Toàn một quyền, vừa nãy lại động thủ đánh Lục Dục, rốt cuộc anh có phải là một cái thần kinh không bình thường không, dựa vào cái gì khắp nơi loạn đánh người như vậy? Là quách Yến Toàn và Lục Dục có phong độ, nếu đổi lại là cô sớm đã đánh cho anh một quyền bất tỉnh đưa đến đồn cảnh sát, tố cáo anh cố ý gây thương tích.
Đáng chết, anh cuối cùng muốn kéo cô đi đâu?
“Chương Kính_______”
“Câm miệng!”
Anh đột nhiên dừng bước, làm cho cô không kịp phòng bị một đầu đánh lên, không kịp tức giận, không kịp đứng vững, bàn tay vốn đang nắm trên cánh tay cô nhanh chóng di chuyển lên đôi vai trần của cô, nắm thật chặt, sau đó dùng sức lay động.
“Rốt cuộc em muốn làm gì đây?” Anh gào thét hướng cô quát lên.
Uông Bồng Khiết bị anh lay động mãnh liệt đến nỗi choáng váng hoa mắt, đau khổ suýt nữa ói ra, may mắn cô gần đây không thèm ăn, mỗi bữa đều chỉ ăn một chút mà thôi, mà bữa ăn trước cách hiện tại khoảng 6 tiếng, cho nên trong dạ dày của cô căn bản không có cái gì có thể ói ra, nhưng cho dù như vậy, chóng mặt cũng rất khó chịu.
“anh làm gì…buông tay!” Cô giãy dụa kêu lên.
Chương Kính đảo đôi mắt đỏ ngầu, 10 ngón tay nắm chặt vai cô gần như bấm vào trong da thịt non mềm của cô.
“Buông tay?” Anh nghiến răng nghiến lợi nói ra, “Để cho em quay trở về trong quán bar trình diễn loại đồi trụy kia, làm trò giải trí cho toàn bộ người ở đó?”
“Tôi biểu diễn đồi trụy làm trò giải trí cho mọi người?”
“Rốt cuộc em đang nghĩ cái gì? Bộ y phục chết tiệt này là lấy ở đâu? Em lại dám mặc nó trong quán bar cùng đàn ông anh anh em em biểu diễn cho mọi người nhìn, rốt cuộc em bị sao vậy, sợi dây thần kinh nào xảy ra vấn đề, em nói đi!” Không kiềm chế đuợc sự tức giận và kích động trong lòng, Chương Kính lại ra sức lắc lắc cô mấy lần.
Cảm giác chóng mặt mới hơi bình phục, không nghĩ đến một dao động khác càng kịch liệt lại đem cô kích động đến cao điểm.
“Anh…không cần lắc…không cần lắc nữa…” Cô cảm thấy chính mình sắp ngất đi.
“Uông Bồng Khiết,
em là Uông Bồng Khiết tôi quen biết kia sao?! Uông Bồng Khiết mà tôi quen biết chạy đi đâu rồi? Đem cô ấy trả lại cho tôi, em đem cô ấy trả lại cho tôi!” Anh gào hét hướng cô kêu lên, động tác lay động một chút cũng không dừng lại, ngược lại càng thêm mãnh liệt....