The Soda Pop
*Danh ngôn tình yêu:
09:14 - 03/05/2015

Doãn Thức Câu cơ hồ không thể kiềm nén nội tâm mình mừng như điên. Hắn vậy mà có thể nghe được nàng nói . . . thích hắn?!


“Doãn trang chủ thật sự . . . không thích ta sao?” Đàm Chiêu Quân đột nhiên hỏi, lúm đồng tiền đọng trên mặt, giữa lông mày mang một chút lo âu. “Ngươi xem thường việc đặt cược hôn sự này sao? Cảm thấy ta là loại người phiền toái, cùng ta có quan hệ không mang lại lợi ích gì, không nghĩ . . .”


“Không! Không phải, ta không có ghét ngươi, cũng không có hối hận.” Hắn ngắt lời nàng, nâng tay ôn nhu lấy ngón tay xoa nhẹ nếp nhíu giữa hai lông mày nàng. “Đàm cô nương chớ suy nghĩ lung tung, ngươi đã quên sao? Điều kiện của ván cờ này là ta chủ động nhắc tới, tình cảnh Đàm gia ta đã sớm biết được, cũng là ta chủ động nhúng tay, nếu ngại phiền toái, căn bản là sẽ không bắt đầu. Ta chỉ là. . .” Nói một chút, hắn chán nản muốn thu tay.


Đàm Chiêu Quân lấy tay giữ chặt hắn, không cho hắn thu hồi, cũng không làm cho hắn đem lời nuốt trở về.


“Chỉ là cái gì?”


“Đàm cô nương . . .” Lòng bàn tay truyền đến cảm giác ấm áp, làm cho thân mình hắn cũng theo nóng lên.” Hai chân của ta hành động bất tiện, ngươi thật sự không cần thêm chút thời gian suy nghĩ kỹ càng sao?”


Nghe vậy, Đàm Chiêu Quân nhịn không được cười khanh khách.


“Doãn trang chủ, giống như ngươi nói, đạo lý ta cũng giống như vậy, ta đã sớm biết hai chân của ngươi bất động, nếu ta để ý, căn bản sẽ không đáp ứng đề nghị của ngươi, thậm chí ngay cả điều kiện đáp ứng việc hôn sự cũng sẽ không nhắc tới.”


“Đó là bởi vì ngươi không nghĩ tới sẽ thua ta.”


“Nói không sai, nhưng ngay từ đầu nhìn đến thế cờ tàn kia, ta liền phân tích được thế cục, chấp ngươi quân đen cùng năng lực chơi cờ, tâm lý ta đã nắm chắc.” Đây là sự thật, chính là nàng không nghĩ tới trên bàn cờ kia, quân đen sớm vẫn giữ được thế mạnh hơn so với quân trắng. “Với ta hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng nếu trong đầu Doãn trang chủ có một chút không tình nguyện, ta cũng không thể bắt buộc ngươi không thể không cưới ta.” Nàng lấy lùi để tiến.


“Ta cũng không có!” Doãn Thức Câu vội vàng nói, chợt nhẹ nhàng thở ra, đây là cái thở dài yên tâm .”Nếu Đàm cô nương thật sự rõ ràng, như vậy việc hôn nhân này cứ quyết định như vậy, ta sẽ khiến cho Thức Hoa thay ta đến Lạc Dương hướng lệnh tôn cầu hôn.”


“Không cần, Doãn trang chủ đã quên sao? Cha ta vẫn đang trong đại lao.”


Như thế, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng hắn đã quên.


“Xem tình cảnh nhà ta trước mắt, việc thành thân của ta tốt nhất đừng phô trương quá, để tránh tự nhiên bị chen ngang, cho nên trước hết ở chỗ này bái đường, việc khác chờ vấn đề nhà ta giải quyết xong rồi nói sau.”


Tuy rằng Doãn Thức Câu cảm thấy không thỏa đáng quá, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý. “Liền y như ý Đàm cô nương.”


“Vậy làm phiền Doãn trang chủ mở lời, mời nhị thiếu gia cùng tam thiếu gia bắt đầu chuẩn bị hôn lễ được không?” Nói xong, gò má nàng nổi lên hai đóa đỏ bừng, lộ ra thẹn thùng tươi cười.


Biểu hiện nàng ngượng ngùng làm cho Doãn Thức Câu trong lòng hơi hơi tự trách, hắn lại để nàng nói thẳng đến chuyện này mà đáng lẽ nên từ hắn nói ra.


“Tốt, ta sẽ dặn dò bọn họ.”


Đàm Chiêu Quân nghe vậy, bỗng dưng hướng hắn xinh đẹp cười.


Nụ cười của nàng ngọt như thế, làm hắn không thể tiêu áy náy trong lòng.


Không sao, cho dù trước mắt nàng chỉ bởi vì thua một ván cờ, tuân thủ hứa hẹn gả cho hắn nhưng cuộc sống về sau, hắn cũng sẽ dốc hết sức lực đối đãi nàng, làm nàng không hề hối hận với quyết định hôm nay.


Chương 11


Doãn Thức Hoa cùng Doãn Thức Kiêu ở bên ngoài bận rộn một ngày, vừa mới bước vào cửa nhà, tổng quản liền lập tức tiến đến.


“Nhị thiếu gia, tam thiếu gia, trang chủ mời hai vị sau khi hồi phủ, đến Hạnh viện



gặp hắn.” Tổng quản cung kính bẩm báo.


Hai huynh đệ kinh ngạc nhìn nhau, sau khi cho tổng quản lui, hai người đi đến Hạnh viện.


“Hoa, ngươi cho rằng đại ca vì sự tình gì mà tìm chúng ta?” Doãn Thức Kiêu chủ động đặt câu hỏi.


“Ta cũng không biết.” Doãn Thức Hoa cũng khó dấu lo lắng, đại ca rất ít khi như vậy.


“Ngươi cảm thấy có thể là đại ca đã biết chuyện hiệp nghị của chúng ta và Đàm cô nương không?” Doãn Thức Kiêu nhíu mày.


Hắn lắc lắc đầu. “Khả năng không lớn.”


“Như vậy không phải là không có khả năng, đúng không?”


“Dù sao . . . Đi thì biết.”


Cho dù bất an, bọn họ vẫn đi vào Hạnh viện, nhưng mà bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, sự tình mà bọn họ đoán thật sự thiên sai địa viễn (khác nhau một trời một vựa), nhưng cũng giống nhau đều làm cho bọn họ giật mình.


“Đại ca cùng với Đàm cô nương . . . thành thân?!” Doãn Thức Hoa nhìn đệ đệ ngồi ở bên cạnh hắn, nhìn thấy hắn không hề khác cũng có vẻ mặt kinh ngạc.


Không thể nào?!


Nhớ ngày đó nàng khoe khoang rằng cho nàng thời gian một tháng thì bọn họ trong lòng đều cảm thấy tuyệt đối không có khả năng, không nghĩ tới một tháng cũng còn không tới, dĩ nhiên đã làm cho đại ca gật đầu đồng ý!


Là sức thuyết phục của Đàm cô nương thật lợi hại như vậy? Hay là đại ca lại không chịu nổi kích động?


“Đúng, hôn sự phiền toái các ngươi thay ta chuẩn bị.” Doãn Thức Câu nhìn bộ dáng kinh ngạc của hai đệ đệ, hắn không phải là đã nói rất trực tiếp làm bọn họ sợ?


Doãn Thức Hoa ho một tiếng, miễn cưỡng trấn định tâm trí. “Đại ca cùng Đàm cô nương đã thỏa thuận xong xuôi rồi sao?”


“Đã thỏa thuận tốt.”


“Tại sao đại ca lại đột nhiên quyết định muốn cùng Đàm cô nương thành thân?” Doãn Thức Kiêu rất muốn biết Đàm Chiêu Quân rốt cuộc dùng biện pháp gì làm cho đại ca đồng ý .


Nghe vậy, Doãn Thức Câu trong lòng đột nhiên nổi lên một nỗi bất an, nghĩ đến lúc trước Thức Kiêu lưu luyến Đàm cô nương, sau gặp mặt lại trở nên chán ghét nàng, Đàm cô nương cũng đối với Thức Kiêu không có gì hay để nói, hai người tựa hồ như có chút thủy hỏa bất dung (đối đầu nhau như nước với lửa), vậy lúc này . . . Thức Kiêu sẽ phản đối việc hôn nhân này không?


“Thức Kiêu . . .” Hắn muốn nói lại thôi.


“Có việc gì?” Không rõ cho nên Doãn Thức Kiêu tò mò hỏi.


“Nếu ngươi thật sự không tán thành, ta . . .”


“Đại ca, không có chuyện này!” Doãn Thức Hoa lập tức chen vào. “Kiêu làm sao có thể không tán thành được, đúng không, Kiêu.”


“Đúng vậy, đại ca ngươi suy nghĩ nhiều quá, ta không có không tán thành, chỉ là tò mò thôi.” Hắn gãi gãi đầu.


“Phải không? Như vậy a. . . . . .” Doãn Thức Câu lúc này mới nhẹ nhàng thở ra. “Vậy là tốt rồi.”


“Đại ca, người kia . . . Ta là nói Đàm cô nương, nàng không phải đã dùng thủ đoạn hèn hạ gì làm cho đại ca không thể không cưới nàngphải không?” Doãn Thức Kiêu nhịn không được hỏi. Với Đàm Chiêu Quân xảo quyệt, nhất định đã dùng thủ đoạn hèn hạ rồi!

...
• Chia sẻ : SMS Google Zing Facebook Twitter
U-ON C-STAT
Wap truyện NVGT TheGioi360 Blogradio Trắc Nghiệm Online